Notice: Undefined variable: dm_xaphuongcode in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/router/route_congdong.php on line 13
Quản lý thư viện cộng đồng
Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trùng Sinh Chi Kế Mẫu - Thập Nhất Bà Bà

Có lẽ, đối với nàng mà nói chết chẳng có gì đáng sợ, sống trong đau khổ mới cần sự can đảm. Từ địa vị cùng gia đình của nàng giờ đây đều nằm trong tay kẻ khác. Phụ mẫu tuyệt tình ước gì không sinh ra nàng, muội muội độc ác muốn cho nàng nếm mùi vị mất hết tất cả, ngay cả Cửu vương cũng nói chưa từng yêu nàng. Đúng là đau đớn thật . . . Đến khi nàng sống lại, đôi mắt vốn dĩ ngờ nghệch đột nhiên trở nên mạnh mẽ cùng lạnh lùng. Lời cầu hôn từ Cửu vương gia và Thương gia cùng lúc đưa tới, nàng mỉm cười ấm áp: "Không phải Nhã nhi rất thích Nam Cung Ngạo hay sao? Thân là tỷ tỷ, ta tất nhiên phải nhường cho muội." Làm thê tử một lão già đã yên vị trong quan tài vẫn tốt hơn danh vị Cửu vương phi hữu danh vô thực. Chỉ là, nàng không ngờ . . . Nhi tử Thương Hàn băng lãnh: "Di nương, đừng tùy tiện phối hôn cho ta, thê tử của ta chỉ có thể là nàng!" Nhi tử Thương Vũ yêu nghiệt: "Di nương, vì sao ta vừa nghĩ đến nàng, đã muốn bổ nhào vào nàng ?" Nhi tử Thương Phong ôn nhu: "Vân nhi, ngoan ngoãn đứng yên, ta muốn hôn nàng." Nhi tử Thương Dạ phẫn trư ăn lão hổ: "Chúng ta tạo cục cưng đi, di nương!" Nàng hét to: "Lão nương là kế mẫu của các ngươi!" *** Thương phủ -- Nhược Nguyệt Vân vừa trở về thì đã thấy Uyên nhi đứng chờ nàng ở cửa. Bên cạnh nàng ta còn có một bóng dáng trắng toát xuất trần tựa trích tiên -- Thương Phong. Thương Phong yên lặng nhìn Nhược Nguyệt Vân, đôi mắt lướt qua y phục trên người nàng. Biết đấy là y phục mình tặng cho nàng, hắn hài lòng mỉm cười, nụ cười mang theo hơi ấm của gió xuân, đẹp đến cực hạn, khiến nàng ngây dại trong phút chốc. "Phu nhân về rồi! Như thế nào, phản ứng của bọn người Nhược gia ra sao? Họ có ngạc nhiên không? Có tức điên lên không? Bọn họ cư xử với phu nhân như thế nào? Mau nói cho Uyên nhi biết đi, tò mò chết đi được!" Uyên nhi hệt như con chim chích chòe nhiều chuyện, không ngừng líu ríu bên tai Nhược Nguyệt Vân, làm cho nàng vừa bực bội lại vừa buồn cười. Nhược Nguyệt Vân mệt mỏi lắc đầu, từ chối trả lời. Nàng tùy tiện ngồi xuống một cái ghế, Uyên nhi hiểu ý giúp nàng rót một ly trà. Nhược Nguyệt Vân nhấp một ngụm trà nóng, cảm thấy cơ thể sảng khoái hơn rất nhiều. Thương Phong biết nàng không quan tâm đến hắn, dù hắn có đứng ở đây chờ đợi nàng thì nàng cũng xem như không thấy hắn. Con ngươi đen láy như vì sao nháy mắt ảm đạm, nồng đậm bi thương nhanh chóng tràn đầy, cả người trầm xuống. Hắn thâm tình nhìn nàng một chút, sau đó lẳng lặng rời đi. "Thương Phong, ta đã cho ngươi đi chưa?" Không nhìn không có nghĩa nàng là không để ý hắn. Vẻ mặt buồn bã đó làm nàng khó chịu vô cùng, cứ như nàng là tội nhân thiên cổ, làm cho dung nhan như hoa của Thương Phong ủ rũ như sắp héo tàn. Tuy lời nói của Nhược Nguyệt Vân vẫn lạnh nhạt như cũ nhưng Thương Phong lại cực kì vui mừng, hóa ra nàng vẫn còn chú ý đến hắn! Nàng nhìn gương mặt tươi cười trở lại của hắn, tâm có chút mềm đi, mím môi thật lâu mới nói: "Đa tạ ngươi, y phục rất đẹp!" Thương Dạ âm thầm cắn răng, tam ca lợi hại hơn hắn nghĩ, thì ra huynh ấy đã sớm hối lộ quà cho nàng! Thương Vũ thì ngược lại, hắn không để tâm chút nào, Phong đệ tặng nàng y phục, vậy thì ta tặng nàng tấm thân trong trắng của ta! Ta đáng gia hơn bộ y phục kia rất nhiều a! Ha ha ha! Không cần ganh tỵ với Phong đệ! ... Mời các bạn đón đọc Trùng Sinh Chi Kế Mẫu của tác giả Thập Nhất Bà Bà.

Nguồn: dtv-ebook.com

Đăng nhập để đọc

Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Tên khác: Cô Vợ Bất Lương Có Chút Ngọt Ngào "Khẩu vị của người này rốt cuộc ra sao a! Cái này cũng bỏ được vào miệng à?" Sau khi cô tỉnh dậy, nhìn vào trong gương thấy chính mình đầu xăm mặt giống như quỷ, cảm giác chỉ nhìn thêm một giây cũng hỏng đôi mắt. Trước khi trọng sinh, Cố Việt Trạch chính là người mà cô dùng cả tấm lòng để yêu nhưng sau đó cũng là người mà cô hận thấu xương. Đời trước cô chính là kiểu phụ nữ não tàn nên mới không muốn lây một ông xã tuyệt sắc, lại bị đôi tiện nam nữ hãm hại, bị người bạn thân nhất tẩy não, kết cục cuối cùng chính là không còn người nào muốn ở gần cô. Đời này mặc cho các ngươi trâu bò rắn rết trăm phương nghìn kế, muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Ngượng ngùng quá ~~, chỉ số thông minh của bản tiểu thư đã lên dây rồi nhé! *** Review: Diễn biến cốt truyện: Nữ chính tên là Nhiếp Vô Ưu nhưng vì không chịu nổi sự đã kích nên đã nhờ nam chính Tự Dạ Hàn giết mình đi. Nhưng chữ yêu nên nam chính đành nhờ tới các máy móc biến đổi ký ước của nữ chính thành kí ức của một cô gái khác tên là Diệp Oản Oản. Từ đó, nữ chính luôn sống trong thân phận là Diệp Oản Oản, về sau mới biết mình là Nhiếp Vô Ưu. Trước trọng sinh Nữ chính là một con ma xấu xí chỉ nhìn một cái thôi là hỏng cả con mắt, nhưng không sao, nam chính vẫn nuốt trôi được. Còn là một người phụ nữ não tàn, không đi lấy một ông xã tuyết sắc ngay trước mắt mà lại đi yêu thằng cặn bã, bị con bạn thân tẩy não đến chẳng biết con đường về, bị hay cặp đôi ti tiện nam nữ hãm hại cũng chẳng biết. Còn bị nam chính hành hạ tới bán sống bán chết (vì đi theo trai khác). Sau khi trọng sinh Chỉ số thông minh của nữ chính đã tăng vọt. Mặc cho tất cả có bày mưu tính kế, đều bị nữ chính bẻ gãy trong vòng một nốt nhạc. Còn dụ ngọt được cả nam chính mỗi khi xù lông. Như một bảo mẫu đi chăm em bé vậy. Kiếp này nữ chính biến thành tiên nữ, hoa ghen liễu hơn vì đã tháo bỏ lớp ngụy trang trên gương mặt mình xuống. Cũng chính vì vậy mà ngày nào, nam chính cũng uống quyên thùng nước giấm. Cứ ngỡ, nữ chính là một cô gái yếu đuối mong manh nhưng không phải đâu. Khi đọc bạn sẽ phải thốt lên "Bả là người hả trời". Chỉ với một nắm đấm lúc say rượu mà phá banh luôn chiếc xe hơi với trang bị hiện đại, đánh bay người có võ công siêu phàm ra xa tận ba ngàn thước, đánh võ đài sụp đổ thành bãi đất trống.. Đặc biệt, lúc say lên thì lại có tính đi ghẹo trai đẹp, còn không đẹp là bị đánh không lết về nhà được luôn. Quan trọng, lúc say lên thì đừng ai mò mẫn tới trai bả ngắm không là bị đánh tới bán sống bán chết, khỏi nhìn thấy tổ tông luôn. Nhiều lần, nam chính phải hi sinh thân thể để dụ bả về. Khỏe thì khỏe vậy thôi chứ lúc hết say thì, ư em cũng yếu ớt lắm.. Sở thích của bả cũng rất ư đặc biệt, thích chơi với hổ, khiến nam chính liệt con hổ đáng thương không biết sự đời vào danh sách đen. * Có một điểm mà mình cực thắc mắc khi đọc truyện này, nữ chính đã để con rồi nhưng nam chính lại không biết, mặc dù nạm chính luôn ở bên nữ chính. Về sau thì đứa trẻ đó được người ta gửi tới gia đình nữ chính. Vậy, nữ chính đẻ con ở đâu? Không hiểu luôn? Xuyên suốt câu truyện, mình hâm mộ nhất là nhân vật Kỷ Hoàng, một nhân vật vô cùng yêu nữ chính, nhưng vì mắc bệnh, biết mình không sống được bao lâu nên đã đành buông bỏ tình yêu ấy. Nhường nữ chính cho một người đàn ông khác. Nhưng người đàn ông này phải hơn anh thì anh mới chịu vì chỉ khi hơn anh, thì mới có thể bảo vệ nữ chính suốt đời được. Nhân vật gây hài trong truyện: Nhiếp vô danh (anh trai của nữ chính), có cả một gia đình hùng hậu, tài sản giàu đứng thứ ba ở Độc Lập Châu vậy mà suốt ngày phải đi kiếm tiền sống qua ngày thông qua dịch vụ thuê mướn người, không những vậy, còn tính toán rất chi li về khoản tiền. Cho dù là thân hay không thân đều tính toán kĩ càng về số tiền lãi cho tới gốc. Mà trong gia đình ấy, Nhiếp Vô Danh không có địa vị, mặc dù là con trai cả, người có địa vị nhất là Nhiếp Vô Ưu. Suốt ngày bị chửi không. Đến với câu chuyện, bạn sẽ được học thêm một câu chào hoàn toàn độc đáo "Ăn cứt không?". Nghĩ sao mới lần đầu gặp nữ chính, mở miệng ra "Ăn cứt không?". *Nhân vật này mình quên tên rồi, chỉ nhớ là nam thôi* Điểm nổi bật về đứa con của nam chính và nữ chính: Quyên một đoàn thuê mướn người, ai nấy cũng đều là võ công tái thế, nhất là người cầm đầu thế mà lại đi sợ một đứa nhóc (con của nữ chính). Ai nấy cũng gọi nhóc ấy là tiểu tổ tông. Tiểu tổ tông nói là phải nghe lời, không nghe là liệu cái mạng.. Quá khứ hùng hậu của nữ chính trước lúc bị biến đổi trí nhớ: Một mình lập ra hắc bang, và mình đứng đầu trong tổ chức ấy. Tiếng tăm của chị nổi như cồn trong Độc Lập Châu. Hỡi ai mà thấy chị là cũng đều cong đích chạy như điên, không là có chuyện.. Một thân con gái, đi vào sòng bạc đánh bài, ăn quyên một đĩa dế chiên. Sau này khi ăn lại thì nói sao trước đó mình ăn được thứ này.. Kết, đầu truyện là nói về sự tài giỏi của chị khi trọng sinh, một mình thành lập công ty cho riêng mình, càng về sau thì nói về hành trình truy tìm kí ước của nữ chính. Còn nam chính thì đối đầu với chị, không cho chị tìm ra được nó. Nhưng đã bị bảo mẫu dỗ ngọt thành mèo thì nghĩ sao có thể thắng được nữ chính.. Đây là bộ truyện rất hay mà các bạn nên xem. *** Diệp Oản Oản mở mắt. Đối mặt là đôi môi khiến cho cô sợ hãi đến ngay cả linh hồn đều run rẩy con ngươi. "A--" Đôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời bị giam cầm. Nghe câu trả lời của người đàn ông cùng kiếp trước giống nhau như đúc, Diệp Oản Oản hoàn toàn lâm vào hôn mê. ... Thời điểm mở mắt ra lần nữa, bên ngoài cửa sổ đã từ đêm tối biến thành ban ngày. Trong không khí tràn ngập một cổ mùi hoa, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua chấn song rơi, khiến cho tâm tình của con người không tự chủ thanh tĩnh lại. Nhưng mà, một giây kế tiếp, Diệp Oản Oản đột nhiên thần kinh căng thẳng. Cảm giác áp bách mạnh mẽ theo người đàn ông tỉnh lại ở toàn bộ bên trong không gian lan tràn.Bên hông đột nhiên bị một cánh tay nắm chặt, cô giống như là gối ôm, bị ôm vào trong ngực của người đàn ông. "Còn muốn trốn sao?" Bên tai truyền tới thanh âm làm cho người ta rợn cả tóc gáy. Theo bản năng muốn sống, Diệp Oản Oản lập tức lắc đầu một cái. Cũng không biết người đàn ông có tin cô hay không, ánh mắt ở trên mặt của cô dừng lại một cái, chợt kéo cô đến hôn môi của cô, cằm của cô, cổ... Hơi thở nóng bỏng thô nặng chôn ở trong cổ của cô, tùy thời khắc đều có thể tản ra tín hiệu nguy hiểm. Diệp Oản Oản giống như nai con bị cắn, không dám làm một cử động nhỏ nào. Không biết qua bao lâu, người đàn ông rốt cuộc thả lỏng cô ra. Một giây kế tiếp, Diệp Oản Oản đáy mắt đụng vào một hình ảnh vô cùng kiều diễm. Người đàn ông lấy thân thể nửa trần xuống giường, tia phản quang buộc vòng thân thể thon dài cùng hông gầy của anh. Cảnh sắc như vậy chỉ có một cái chớp mắt, người đàn ông liền nhặt quần áo ở bên mép giường, những ngón tay thon dài cẩn thận cài chiếc nút áo sơ mi được mang tới viên thứ nhất. Rõ ràng trước đây còn tàn bạo giống như dã thú, vậy mà giờ khuôn mặt lại tuấn mĩ như vậy, lạnh như băng không nhiễm một tia khói lửa nhân gian. Cho đến khi thanh âm đóng cửa vang lên, dây thần kinh căng thẳng cuối cùng sắp gãy mất của Diệp Oản Oản mới buông lỏng xuống. Rốt cuộc có thể xử lý tình cảnh của chính mình vào lúc này. Cô chậm rãi đánh giá trang trí bốn phía, cùng với chính mình ở trong gương trên bàn trang điểm đối diện—— Cô gái trong gương môi son màu đen bị gậm nhắm đến chỉ còn sót lại một chút ám sắc, phấn trang điểm trên mặt đã bị nước mắt và mồ hôi tẩy đi, thân thể phủ đầy dấu tím bầm cùng vết hôn, cuối cùng là một mảng hình xăm máu tanh kinh khủng. Bộ dáng này, rõ ràng là cô khi hai mươi tuổi! Khi đó, vì muốn né tránh Tư Dạ Hàn, cô đã cố ý đem chính mình biến thành cái bộ dạng xấu xí chán ghét này. Cô sống lại... Thật sống lại... Trong phút chốc, sự sợ hãi to lớn và tuyệt vọng cơ hồ làm cô hít thở không thông. Tại sao...   Mời các bạn đón đọc Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt) của tác giả Quẫn Quẫn Hữu Yêu.
Trùng Sinh 92 Chi Thương Nghiệp Đại Hanh
Mua cổ phiếu người ôm đầu hỏi ông trời, "Tại sao? Tại sao ta cuối cùng thị trì một bước? Ta cuộc sống sở dĩ không hoàn mỹ, chính là bởi vì ta luôn là trì một bước, tiến tràng đã muộn một bước, rời sân lại đã muộn một bước!" Mua vé số người đấm ngực dậm chân, "Tại sao? Tại sao lại kém hai cái con số? Ta cuộc sống sở dĩ bất hạnh phúc, chính là bởi vì ta cùng chính xác dãy số, luôn là kém hai cái con số!" Đại đa số người nhìn trên đường siêu xe mỹ nữ, đạn đạn tro thuốc lá, giống như đạn đi trên mặt tịch mịch, "Ai, ta cuộc sống sở dĩ không như ý, chính là bởi vì ở thời điểm mấu chốt, hành kém đạp lỗi như vậy hai ba bước a!" Vậy mà, đây hết thảy, đối sống lại trở về 92 năm Phùng Nhất Bình mà nói, liền cũng nữa không là vấn đề. Từ nay, hắn chỉ biết ở đối thời gian, gặp phải đối người, đối kháng chuyện. *** Giới thiệu riêng của converter: Nghe phần giới thiệu có vẻ hầm hố, nhưng 100c đầu truyện vẫn rất nhẹ nhàng, main vốn cũng làm chủ 1 doanh nghiệp nhỏ, trọng sinh 20 năm về trước, bước lên con đường thoát nghèo. Main hiền lành, nhân hậu, có tí tinh nghịch, có suy nghĩ chín chắn, không bá, không gái tràn lan ...Tình cảm mọi người trong gia đình cũng rất khăng khít, thân thiết nhưng cũng rất thật. Một bức tranh nông thôn Trung Quốc thời kỳ đầu những năm 90. Nếu cứ viết tiếp, ta sợ nó sẽ thành 1 quyển sách đô thị - hương thổ mất. *** Lá cây hiện lên xanh mới, cỏ nhỏ xanh nhạt lá cây bên trên, còn giữ băng thanh giọt nước, gọi không ra tên hoa dại, búp hoa lẩy bẩy, nhu nhược lại xảy ra cơ bồng bột.     Phùng Nhất Bình nhắm mắt lại rừng cây chỗ sâu, giang hai cánh tay duỗi với hướng thiên không, say mê cảm thụ, hô hấp, cực kỳ giống lạc hậu phim tình cảm trong cảnh tượng, nói cũng là lạc hậu phim tình cảm trong vậy không tiếp đất khí, "Các ngươi bao lâu không có như vậy cảm thụ qua khí mùa xuân?"     Tiếu Chí Kiệt cùng Vương Trường Ninh có chút im lặng nhìn hắn kia mười phần đầu nhập biểu diễn, dùng ánh mắt trao đổi ý nghĩ trong lòng, "Thật muốn ở hắn trên mông đá một cước!"     Nhưng đối hắn bây giờ làm chuyện như vậy, hiển nhiên không thích hợp.     Kia kỳ thực, ở bên cạnh trên cây đá một cước, cũng là có thể, có thể để cho Phùng nhà giàu nhất ở cách biệt bao năm sau, lại cảm thụ cảm giác gián tiếp bị dầm mưa tư vị.     Hai người bọn họ nhất thời có chút xuẩn xuẩn dục động, nói không chừng, cái này thật đúng là hắn muốn cảm thụ đây này?   Mời các bạn đón đọc Trùng Sinh 92 Chi Thương Nghiệp Đại Hanh của tác giả Lạc Mai Hà.
Thính Thuyết Ngã Tử Hậu Siêu Hung
Một ngày này, cái nào đó tự xưng là người trùng sinh xinh đẹp tiểu tỷ tỷ, đột nhiên tìm được Lâm Vụ. "Ngươi biết ta của tương lai" Lâm Vụ hiếu kì vô cùng: "Vậy ta về sau phát tài sao lão bà xinh đẹp không thành danh sao " "Tương lai ngươi... Phú khả địch quốc, thê thiếp thành đàn, danh chấn thiên hạ." "Oa, thật sao " "Bất quá, là tại ngươi sau khi chết, biến thành quỷ tài đi." Lâm Vụ: ??? *** Từ Tiêu Tần nơi đó rời đi về sau, Lâm Vụ cũng không có lãng phí thời gian, liền trực tiếp chạy tới Bạch Vân tỉnh.     Bạch Vân tỉnh vong ủy hội tổng bộ khoảng cách Tô thị cũng không xa, chỉ là mấy lần cất bước, liền đã vượt qua không gian đến Bạch Vân tỉnh vong ủy hội tổng bộ đại lâu trên không.     Giữa trưa liệt dương sáng rực. Mời các bạn đón đọc Thính Thuyết Ngã Tử Hậu Siêu Hung của tác giả Lão Ma Đồng.
Ngã Thị Đan Điền Chưởng Khống Giả
Trùng sinh quá khứ, mặc sức tưởng tượng tương lai, mộng ảo hiện thực, lại sửa truyền kỳ nhân sinh! Tu võ dựa vào đan điền, mà ta, có thể khống chế chính mình đan điền, cũng có thể khống chế bất luận kẻ nào đan điền, ta là đan điền khống chế giả! *** Người trẻ tuổi, mười năm sau ngươi, đã đến, có lẽ, có cơ hội, hôm nay, sớm.” Sau một lát, phía dưới, một ông già, một già không thể nào tưởng tượng được ông lão, xuất hiện. Hắn trôi nổi mà lên. Xếp bằng ở mây bay trong lúc đó. Tóc trắng phơ. Da dẻ giống như vỏ cây. Cả người, tất cả đều là tử khí. Cả người thoạt nhìn, giống như là một gần chết người. Nhưng, cả người lại cùng thiên địa phù hợp. Phảng phất, tự nhiên có ta, trong ta có tự nhiên. Rõ ràng, thoạt nhìn, có làm cho người ta một loại vô hạn vô ngần mùi vị so với một gần chết người còn suy yếu, nhưng, không hiểu hơn. ... Mời các bạn đón đọc Ngã Thị Đan Điền Chưởng Khống Giả của tác giả Nam Cực Hải.

Fatal error: Uncaught Error: Call to a member function queryFirstRow() on null in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/view/congdong/layout/footer.php:6 Stack trace: #0 /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/index_congdong.php(98): require_once() #1 /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/index.php(8): require_once('/home/admin/dom...') #2 {main} thrown in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/view/congdong/layout/footer.php on line 6