Notice: Undefined variable: dm_xaphuongcode in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/router/route_congdong.php on line 13
Quản lý thư viện cộng đồng
Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hồ Sơ Thất Lạc Tập 5: Những Ngày Cuối của Lorien - Pittacus Lore

Trong cuốn sách này, hãy khám phá việc đã thực sự xảy ra trong những ngày cuối cùng của hành tinh xấu số từ chính đôi mắt của Sandor - người sẽ bất đắc dĩ trở thành Cêpan của Số Chín.      Sandor đã phát chán với việc chỉ là một thiếu niên, mệt mỏi khi cứ phải đến trường và nghe lời giáo viên của mình nghe theo sự sắp đặt của cha mẹ mình. Cậu ta thích phá luật hơn là làm theo chúng. Nhưng trong một lần phá luật, cuộc đời của Sandor đã rẽ sang một hướng khác, và cậu ta bị buộc phải gia nhập Học viện Phòng thủ Lorien.      Sandor chưa bao giờ tin vào cái ý tưởng điên rồ rằng Lorien phải phòng thủ chính mình - Lorien là một hành tinh hòa bình, với không có một kẻ thù rõ ràng nào cả. Nhưng khi bọn Mogadorian bất ngờ tấn công, Sandor biết được rằng mối nguy hiểm thực sự là gì. Giờ Sandor là một trong một toán nhỏ những người Loric còn sống, và số phận của Lorien nằm trong tay họ. Cuốn sách được dịch bởi Green-Octopus​. *** Sau đây là hệ thống series Lorien Legacies đã xuất bản:  1. I Am Number Four (Tôi Là Số Bốn) 2. The Power of Six (Sức Mạnh Của Sáu) 3. The Rise of Nine (Số Chín Lên Ngôi) 4. The Fall of Five (Sự Sa Ngã Của Năm) 5. The Revenge of Seven (Sự Báo Thù Của Bảy) 6. The Fate Of Ten (Số Phận Của Mười) 7. United as One (Quy Tụ Làm Một) - (Final Book) Ngoài 7 tập truyện chính ra còn có 15 quyển phụ cho chúng ta biết thêm về các nhân vật, sự kiện được gọi là Hồ sơ thất lạc (The lost file). Và 15 quyển đó được gộp lại và chia thành 5 bộ với các tên gọi riêng. 1. Di sản (The Legacies) #1 - Di sản của Số Sáu (Six's Legacy) #2 - Di sản của Số Chín (Nine's Legacy) #3 - Những di sản đã mất (The Fallen Legacies) 2. Những bí mật lịch sử (Secrect Histories) #4 - Hành trình tìm kiếm Sam (The Search For Sam) #5 - Những ngày cuối của Lorien (The Last Days Of Lorien) #6 - Những kẻ bị lãng quên (The Forgotten Ones) 3. Kẻ thù giấu mặt (Hidden Enemy) #7 - Di sản của Số Năm (Five's Legacy) #8 - Trở lại Paradise (Return to Paradise) #9 - Sự phản bội của Số Năm (Five's Betrayal) 4. Đồng minh phe nổi loạn (Rebel Allies) #10 - Kẻ chạy trốn (The Fugitive) #11 - Người điều hướng (The Navigator) #12 - Người bảo vệ (The Guard) 5. Giờ G (Zero Hour) #13 - Các biệt năng tái sinh (Legacies Reborn) #14 - Chốt chặn cuối cùng (Last Defend) #15 - Cuộc săn lùng các Garde (The Hunt For The Garde) Mời các bạn đón đọc Hồ Sơ Thất Lạc Tập 5: Những Ngày Cuối của Lorien của tác giả Pittacus Lore.

Nguồn: dtv-ebook.com

Đăng nhập để đọc

Vào Trong Hoang Dã
“Mèo Chiến Binh” là một thiên truyện ly kỳ, hồi hộp, cuốn hút độc giả đủ mọi lứa tuổi, đặc biệt là các em nhỏ, từ đầu tới cuối, và đã được dịch ra nhiều thứ tiếng. Ở đây, loài mèo là trung tâm, con người chỉ là một sinh vật “Hai chân” lướt qua lướt lại như một thành tố can thiệp vào và đe dọa cuộc sống của chúng. Được thể hiện dưới dạng tiểu thuyết trường lưu (*) (saga), lấy bối cảnh là bốn bộ tộc mèo hoang dã chung sống trong rừng từ thế hệ này sang thế hệ khác , theo những luật lệ do những tổ tiên hào hùng của chúng ấn định. Đó là bộ tộc Sấm, bộ tộc Sông, bộ tộc Gió và bộ tộc Bóng Tối. Thế nhưng, luật chiến binh đang bị đe dọa, sự tồn tại của các bộ tộc đang lâm nguy. Theo bước phiêu lưu của chú mèo Gỉ Sắt, từ một chú mèo nhà bình thường trở thành một chàng chiến binh dũng mãnh hơn hết thảy, đồng tác giả Erin Hunter đã trình làng một cách nhìn thế giới dưới con mắt của loài mèo thật giàu trí tưởng tượng và độc nhất vô nhị. Bảo đảm sau khi đọc xong từng tập truyện, bạn không chỉ nhìn loài mèo với con mắt khác đi, mà còn thỏa sức ngắm nghía một bức tranh tự nhiên tuyệt đẹp nhưng cũng không kém phần khốc liệt. Thông qua những diễn biến càng lúc càng phức tạp của bốn bộ tộc mèo, tác giả cũng có ý vẽ nên một bức tranh minh họa xã hội loài người. Các bạn sẽ bắt gặp ở đây tình bạn, lòng tôn trọng thiên nhiên, một bức tranh hoàn chỉnh về cuộc sống với những xung đột khắc nghiệt và những khía cạnh ngọt ngào của nó. Suy rộng ra, cuộc sống của bốn bộ tộc mèo trong rừng cũng tương tự cuộc sống của cư dân thuộc đủ mọi quốc gia trên thế giới này. Tình yêu bộ tộc, tình yêu những mèo cũng hang hay sự tương trợ những bộ tộc khác nhau khi chúng gặp hoạn nạn.... đều là những bài học giáo dục sâu sắc về tình yêu quê hương đất nước, tình yêu gia đình, bạn bè. Có cả những cái xấu cái ác xung đột nảy lửa với cái thiện và tất nhiên thiện sẽ thắng ác bằng trái tim, bằng lòng dũng cảm và đầu óc tỉnh táo sắc bén. Lồng vào đó là những bài học giáo dục về bảo vệ môi trường, giữ gìn trái đất chúng ta đang sống. Trong môi trường khắc nghiệt của thiên nhiên, dù là mèo, chúng cũng biết bắt mồi thả sức trong mùa lá xanh để vỗ béo dành sức cho mùa lá trụi, rồi khi cháy rừng, chúng cũng biết bắt những chuột lớn, với số lượng được kiểm soát, để chuột con sinh sôi nảy nở cho rừng co cơ hội hồi phục lại. Tất nhiên tác giả hẳn cũng có ẩn ý cảnh báo với chúng ta về hiểm họa môi trường. Từ đó chúng ta biết chung tay quý trọng và giữ gìn những gì mà bà mẹ thiên nhiên ban tặng cho loài người. Chúng ta sẽ bị mê hoặc vì sự kì vĩ của thế giới cũng như hết lòng tôn trọng mọi dạng thức sống trong đó. Tất cả làm nên những bài học giáo dục sâu sắc mà không cần đến những lời giáo điều to tát, không có những kết luận hay gạch đầu hàng. Một phương pháp giáo dục nhẹ nhàng, hiệu quả cho các em nhỏ, giúp các em thấm sâu, nhớ dai. Những bài học truyền cảm này sẽ là hành trang bổ ích giúp cho các em trên đường đi đến tương lai. Với độc giả lớn tuổi, mỗi cá nhân cũng có thể có sự cảm thụ riêng để rồi tự rút ra cho mình một bài học về cách cư xử, giải quyết vấn đề trong từng tình huống cụ thể. Mọi diễn biến trong “Những chiến binh” đều là kết quả từ sự quan sát thực tế, kết hợp với việc tham khảo những nghiên cứu khoa học, về những hành vi và động cơ ẩn khuất của loài mèo. Theo đó, những giấc mơ của Chân Lửa, các cuộc Tụ Họp tại điểm Bốn Cây vào mỗi mùa trăng, những phương thúc chữa lành bệnh của mèo lang y, rồi cả những sinh hoạt hàng ngày như đi săn, đi tuần tra lãnh địa... trong cuộc sống của bốn bộ tộc mèo trong khu rừng đều được xây dựng và lý giải trên nền tảng những kiến thức khoa học đã được kiểm chứng về loài mèo. Đó là bản năng tụ tập đàn đúm tại những nơi vắng vẻ, bản tính thích đánh nhau, kêu rù rừ khi sung sướng, nằm ngửa ra khi tin cậy, nhu cầu sinh lí phải ăn cỏ tự chữa bệnh, nhu cầu dùng lưỡi chải lông, nhu cầu tuần tra địa bàn xem có bị kẻ địch xâm nhập hay không... Ngoài ra, những nghi lễ thờ cúng cổ xưa, thuật chiêm tinh và đá đài; tinh thần thượng võ đậm chất thiên anh hùng ca của những hiệp sĩ thời xưa Vua Arthur (vị vua huyền thoại trong những truyền thuyết của nước Anh thế kỉ 5-6 sau Công nguyên) cũng được thổi vào đây để đúc kết thành luật chiến binh, hiện hữu trong những nghi lễ chi phối niềm tin và quy thức tổ chức của bốn bộ tộc mèo. Và đây, mọi thế giới kì thú đang mở ra trước mặt bạn... Cư dân của những bộ tộc Bộc tộc Sấm: Tộc trưởng: - Sao Xanh: bà mèo lông xám xanh có những viền bạc quanh mõm. Thủ lĩnh trợ tá: - Đuôi Đỏ: ông mèo nhị thể nhỏ nhắn, có cái đuôi màu vàng hoe rất đặc biệt. Lính nhỏ của ông: chân Bụi. Mèo lang y - Lá Đốm: cô mèo nhị thể xinh đẹp màu đen, với bộ lông đốm rất nổi bật. Những chiến binh: (mèo đực và mèo cái không có con) - Tim Sư Tử: ông mèo mướp vàng tuyệt đẹp, có bộ lông dày như bờm sư tử. Lính nhỏ của ông: chân Xám. - Vuốt Cọp: ông mèo mướp to lớn màu nâu đậm có mòng vuốt chân trước dài khác thường. Lính nhỏ của ông: chân Quạ. - Bão trắng: ông mèo to lớn có màu trắng. Lính nhỏ của ông: chân Sáng. - Vằn đen: ông mèo mướp màu xám đen, bóng mượt. Lính nhỏ của ông: chân Dương Xỉ. - Đuôi Dài: anh mèo mướp xám nhạt, với những vằn đen sậm. Lính nhỏ của anh: chân Lẹ - Gió Lốc: anh mèo mướp cực nhanh. - Da Cây Liễu: chị mèo xám nhạt có đôi mắt xanh thăm thẳm. - Lông Chuột: chị mèo nhỏ nhắn màu nâu xỉn. Lính nhỏ của anh: chân Gai. Những lính nhỏ: (mèo hơn sáu mùa trăng, đang được huấn luyện để trở thành chiến binh) - Chân Bụi: Chú mèo mướp màu nâu đậm. - Chân Xám: Chú mèo lông xám dày và dài. - Chân Quạ: chú mèo đen tuyền, gầy gò, nhỏ choắt với một vệt trắng ở ngực và mẩy chóp đuôi màu trắng. - Chân Cát: Cô mèo màu vàng nhạt. - Chân Lửa: chú mèo đẹp trai màu vàng cam. - Những nữ miu: (mèo cái đang mang thai hoặc đang chăm sóc mèo con) - Lông Tuyết: bà mèo lông trắng đẹp tuyệt, mắt xanh da trời. - Mặt Vện: chị mèo trẻ rất đẹp. - Hoa Vàng: bà mèo lông vàng nhạt - Đuôi Chấm: bà mèo mướp nhạt, nữ miu lớn tuổi nhất Những mèo già: (cựu chiến binh hoặc cựu nữ miu, giờ đã nghĩ hưu) - Đuôi Cộc: ông mèo mướp to lớn màu nâu đậm, một phần đuôi bị mất - Tai Nhỏ: ông mèo mướp xám có đôi tai rất nhỏ. Mèo già nhất của bộ tộc Sấm. - Da Vá: ông mèo nhỏ thó màu trắng đen - Độc Nhãn: bà mèo xám nhạt, mèo già nhất của bộ tộc Sấm. Gần như bị điếc và mù. - Đuôi Đốm Xám: một thời từng là mèo nhị thể xinh đẹp, với những cái đốm rất quyến rũ. Bộ tộc Bóng Tối: Tộc trưởng: - Sao Gãy: ông mèo mướp lông màu xám đậm và dài. Thũ lĩnh trợ tá: - Bàn Chân Đen: ông mèo to lớn màu trắng, với những bàn chân đen tuyền. Mèo lang y: - Mũi Ướt: anh mèo nhỏ nhắn màu xám trắng Những chiến binh: - Đuôi Mập Bè: ông mèo mướp nâu. Lính nhỏ của ông: chân Nâu. - Đá Tảng: ông mèo mướp màu bạc. Lính nhỏ của ông: chân Ướt. - Mặt Vuốt Sắc: ông mèo nâu, sợ chiến đấu. Lính nhỏ của ông: chân Bé. - Da Đêm: ông mèo đen. Những nữ miu: - Mây Rạng Đông: bà mèo mướp nhỏ - Hoa Sáng: bà mèo trắng và đen. Những mèo già; - Lông tro: ông mèo đực màu xám, gầy đét. Bộ tộc Gió Tộc trưởng: - Sao Cao: ông mèo trắng đen, có cái đuôi cực dài Bộ tộc Sông: Tộc trưởng: - Sao Xoắn: ông mèo khổng lồ, có quai hàm bị méo xoắn lại. Thủ lĩnh trợ tá: - Tim Cây Sồi; ông mèo nâu đỏ, giống như màu lá dương xỉ úa. Những con mèo ngoài bộ tộc - Lúa Mạch: anh mèo trắng đen sống trong một nông trại gần khu rừng. - Vuốt Cọp: ông mèo mướp to lớn màu nâu đậm, có móng vuốt chân trước dài khác thường. Trước kia là thủ lĩnh trợ tá của bộ tộc Sấm. - Nanh Vàng: bà mèo già màu xám đậm, có khuôn mặt rộng, bèn bẹt.   PHẦN I - Lời Tiên Tri Bắt Đầu: CHỈ CÓ LỬA MỚI CỨU ĐƯỢC BỘ TỘC CỦA CHÚNG TA... Phần I có 6 tập truyện: - Tập 1: Vào Trong Hoang Dã - Tập 2: Lửa và Băng - Tập 3: Bí Mặt Trong Rừng - Tập 4: Bão Nổi - Tập 5: Con Đường Hiểm Nguy - Tập 6: Thời Khắc Đen Tối PHẦN II - Lời Tiên Tri Mới: - Tập 1: Nửa Đêm - Tập 2: Trăng Lên Mời các bạn mượn đọc sách Vào Trong Hoang Dã của tác giả Erin Hunter & Hương Lan (dịch).
Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiền Sư
Bạn đang đọc truyện Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiên Sư của tác giả Xuân Đao Hàn. Gia tộc mừng rõ, lại trào dâng hy vọng, cũng đem hết thảy vốn liếng, tài nguyên để bồi dưỡng thiên tài nhà họ.   Vậy mà Bạch Tiên Tiên - thiên tài trăm năm khó gặp này lại sợ ma   Là kiểu người nửa đêm không dám xuống giường đi vệ sinh   Bạch Tiên Tiên thề sẽ chống đối gia tộc đến cùng, quyết thi đại học vào ngành kỹ thuật cơ khí và kiên trì đi trên con đường khoa học.   Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tiểu Tiên Nữ Của Giáo Bá hay Showbiz Là Của Tôi của cùng tác giả. *** Đạo môn nhà họ Bạch vốn đã suy tàn trăm năm qua, cuối cùng cũng sinh ra được một thiên tài có linh cốt bắt ma bẩm sinh Cả gia tộc mừng vui khôn xiết, chờ mong cô chấn hưng gia tộc, lấy lại danh vọng Vậy mà Bạch Tiên Tiên - thiên tài trăm năm khó gặp này lại sợ ma Là kiểu người nửa đêm không dám xuống giường đi vệ sinh Bạch Tiên Tiên thề sẽ chống đối gia tộc đến cùng, quyết thi đại học vào ngành kỹ thuật cơ khí và kiên trì đi trên con đường khoa học Năm cô tốt nghiệp đại học, cuối cùng trưởng lão của gia tộc cũng chịu thỏa hiệp Trưởng lão: Không ép con nữa, ông sẽ sắp xếp cho con một vị trí thực tập tại bệnh viện thành phố, sửa xe cứu thương, đi làm đi Bạch Tiên Tiên: Dạ cảm ơn trưởng lão! Con sẽ sửa chữa đàng hoàng! Cô ra đi trong sự sung sướng, thế mà lại phát hiện công việc của mình là trông coi nhà xác Trưởng lão: Rèn luyện can đảm cho ông Nhà xác có một đồng nghiệp mắc chứng ám ảnh sợ xã hội, không thích nói chuyện Anh ngoan ngoãn cần cù, gặp người là tránh, vừa dễ thương vừa thấy cưng Ở nhà xác Bạch Tiên Tiên trải qua cuộc sống cá muối được người bạn đáng yêu nuôi ăn Cho đến một ngày, cô tận mắt thấy anh vô cảm bóp nát một cái đầu của ác quỷ Sau này Bạch Tiên Tiên còn phát minh ra thần khí bắt ma tự động tất cả trong một Khai sáng ra trào lưu bắt ma theo phong cách mù cộng điếc Trở thành người đầu tiên điều khiển robot từ xa đánh cho đám ác quỷ chạy tán loạn Đạo sĩ sử dụng xong đều khen “Tuyệt” [Cô nàng sợ ma mạnh nhưng không biết mình mạnh X Cao thủ mắc chứng ám ảnh sợ xã hội bẩm sinh nhìn thấy ma] [Một người sợ ma, một kẻ sợ người; CP hiển linh xứng đôi vừa lứa] (*) Thiên sư: Tổ chức Đạo giáo đầu tiên xuất hiện trong thế kỉ thứ hai sau CN, khi Trương Đạo Lăng khởi xướng phong trào Thiên sư đạo tại tỉnh Tứ Xuyên năm 142. Trương Thiên Sư tên thật họ Trương tên Lăng, người đất Phong (nay là huyện Phong, tỉnh Giang Tô), một hậu duệ của Trương Lương. Trương Lăng từ nhỏ đã mê Đạo Đức Kinh, thiên văn, địa lý, Hà Đồ, Lạc Thư, thông đạt Ngũ Kinh; khi trưởng thành từng làm quan huyện lệnh ở Giang Châu, thuộc Ba Quận (nay là Trùng Khánh, Tứ Xuyên), thời Hán Minh Đế. Về sau, ông từ quan, ẩn cư trong núi Bắc Mang Sơn học đạo trường sinh. Thời Hán Thuận Đế (khoảng 115 TCN – 20 SCN đến 144 SCN) Trương Lăng vào Ba Thục, tu đạo ở núi Hạc Minh Sơn (cũng gọi Cốc Minh Sơn), xưng là Tam Thiên Pháp Sư Chính Nhất Chân Nhân. Về sau khi truyền đạo trong dân gian, nói rằng mình được Thái Thượng Lão Quân truyền đạo Chính Nhất Minh Uy, phong làm Thiên Sư. Vì vậy, dân gian gọi đạo của ông là Thiên Sư Đạo. *** Tám giờ sáng, con đường trước cổng lớn của bệnh viện nhân dân thành phố Vân Xương bị tắc nghẽn do xe cộ chặn kín. Trong khi các nhân viên bảo vệ đang hò hét để điều tiết giao thông thì một chiếc Santana cũ kỹ màu trắng cố chen chúc đậu trước cổng bệnh viện. Bạch Tiên Tiên cởi dây an toàn ra. Đợi xe dừng lại hẳn, cô lập tức nhảy xuống. Vừa đóng cửa xe, cô vừa nói: “Ba, con vào trước nhé. Ba lái xe chậm thôi, sáng sớm xe đông lắm, ba đừng để tông vào đuôi xe của người ta đó.” Một đạo sĩ trong bộ áo dài màu lam đang ngồi ở ghế lái, mái tóc thưa thớt được búi theo kiểu đạo sĩ, trên sống mũi có đeo một cặp kính lão, ông ấy đang cầm vô lăng được khắc hình Bát quái, kết hợp giữa công nghệ hiện đại và các yếu tố Đạo môn, thoạt nhìn tưởng như là bọn lừa đảo bịp bợm trong giang hồ. Bạch Tiên Tiên xách túi chạy chưa được hai bước thì bị ông ấy gọi lại. “Tiên Tiên, quay lại! Quay lại đây! Ba còn đồ chưa đưa cho con!” Bạch Tiên Tiên quay đầu lại, thấy ba cô lấy ra một cái móc khóa hình thú bông Pikachu từ trong thùng xe, nhoài người ra ngoài cửa sổ xe đưa cho cô: “Treo cái này lên túi nhé con, lúc nào cũng phải mang theo, đừng làm rơi đấy.” Mắt Bạch Tiên Tiên sáng lên: “Ba còn chuẩn bị quà nhậm chức cho con nữa hả?” Sau đó, cô nhìn thấy ba cô “cạch” một tiếng bứt đầu Pikachu ra, bên trong là một lá bùa màu vàng được gấp lại thành hình tam giác. Đưa cho cô xem xong, Bạch Hướng Vọng gắn đầu nó lại: “Âm khí trong bệnh viện nặng lắm. Mấy ngày trước ba nhờ trụ trì vẽ một lá bùa trừ tà cho con đấy, khai quang trước mặt tượng Tam Thanh rồi.” Bạch Tiên Tiên: “...” Bạch Hướng Vọng thấy cô im lặng, lo lắng cô không chịu nhận, bèn cố rướn người ra ngoài: “Ngụy trang này không ai biết đâu. Ba cũng không đến bệnh viện tìm con, cầm đi!” Vì hai người nấn ná quá lâu nên bảo vệ gần đó đã đi tới thúc giục: “Lái đi, lái đi! Không được đậu xe ở đây.” Bạch Tiên Tiên đưa tay nhận lấy, bấy giờ Bạch Hướng Vọng mới hài lòng ngồi xuống lại ghế lái. Trước khi đi, ông dặn dò: “Phải luôn mang theo nghe chưa!” Bạch Tiên Tiên khoát tay: “Biết rồi, ba đi nhanh đi.” Nắng mùa hè vô cùng rực rỡ. Santana hòa vào dòng xe. Bạch Tiên Tiên cúi đầu gắn Pikachu lên túi đeo, lại ngẩng đầu nhìn mấy chữ to “Bệnh viện nhân dân thành phố” đang lấp lánh dưới ánh mặt trời, rồi vừa hít sâu một hơi vừa siết chặt nắm tay. Bắt đầu từ hôm nay, cô chính thức bước chân vào đời, từ một sinh viên đại học ngây ngô, nay cô đã trở thành người của xã hội rồi! Trong thời đại ngày nay, sinh viên đại học tràn ngập khắp nơi nên rất khó tìm việc làm. Họa hoằn lắm một sinh viên tốt nghiệp khoa chính quy bình thường như cô mới có thể vào làm việc ở bệnh viện khi vừa mới ra trường. Mặc dù chỉ là sửa chữa xe cứu thương, nhưng kỹ sư không phân biệt địa vị cao thấp! Dù gì cũng là cơ khí cả thôi, sửa xe và sửa tàu vũ trụ chẳng khác nhau là bao... nhỉ? Bạch Tiên Tiên nhắn tin cho chú trưởng khoa phòng nhân sự của bệnh viện mà cô đã thêm số vài ngày trước, rồi mạnh mẽ kiên định bước vào bệnh viện. Nghe nói đại trưởng lão nhà họ Bạch từng cứu mạng chú trưởng khoa này, thế nên lần này cô có thể suôn sẻ vào nhận việc là do chú trưởng khoa đó muốn báo ơn. Bạch Tiên Tiên nhanh chóng nhận được tin trả lời, bèn tìm theo địa chỉ trưởng khoa gửi tới. Mới sáng sớm, bệnh viện đã chật cứng người, trần đời này e rằng không có bất kỳ nơi nào chứng kiến nhiều ca sinh lão bệnh tử, đắng cay ngọt bùi như trong bệnh viện cả. Hành lang nồng nặc mùi thuốc khử trùng, cửa văn phòng khép hờ, Bạch Tiên Tiên liếc nhìn vài lần, nghe bên trong có một giọng nam trung niên hùng hậu đang mắng người, nên cô không dám gõ cửa, bèn đứng sát vào mép tường chờ người trong phòng cúp điện thoại. Khi cô đang chờ, cửa bỗng bị mở toang, một người đàn ông trung niên với vẻ mặt giận dữ đi ra. Thấy cô, ông ấy hơi sững sờ, lập tức chuyển từ tức giận sang vui mừng trước vẻ mặt căng thẳng của Bạch Tiên Tiên. Ông ấy hỏi kèm theo đôi mắt sáng rỡ: “Cô là cháu gái của ông Bạch à?” Bạch Tiên Tiên vội trả lời: “Chào chú Vu, con chính là Bạch Tiên Tiên.” Vu An Định niềm nở nắm tay cô: “Chào con, chào con, chào con! Chào mừng con gia nhập vào bệnh viện của bọn chú, mau vào đây đi.” Văn phòng được lắp máy lạnh đầy đủ. Vu An Định đã chuẩn bị sẵn hợp đồng lao động, chẳng những ông ấy tự rót nước cho cô mà còn đích thân lo liệu thủ tục vào làm việc cho cô. Bạch Tiên Tiên được quan tâm mà hoảng hồn bởi sự nhiệt tình của ông ấy. Trong lúc cô xem hợp đồng, Vu An Định ngồi đối diện nhìn cô một cách tha thiết. Bạch Tiên Tiên cứ có ảo giác chú trưởng khoa này rất tôn kính mình thế nào ấy. Hợp đồng là mẫu hợp đồng lao động tiêu chuẩn, không có vấn đề gì cả, chỉ có điều chỗ chức vị được viết là “hậu cần”. Thấy Bạch Tiên Tiên mải nhìn chỗ đó, Vu An Định giải thích: “Chú sẽ trả lương và đóng đủ năm loại bảo hiểm cho con, nhưng dù gì con cũng phải có một chức vị chính thức, vì vậy chú đã quy nó về hậu cần.” Bạch Tiên Tiên cảm thấy câu này hơi lạ, nhưng cô nghĩ sửa xe cứu thương hình như đúng là hậu cần, bèn không băn khoăn nữa. Vì thế, cô ký tên mình vào, chính thức nhận việc. Vu An Định cực kỳ vui mừng, kích động xoa xoa tay: “Có con ở bệnh viện, sau này chú có thể yên tâm rồi!” Bạch Tiên Tiên nghĩ thầm chẳng lẽ xe cấp cứu của bệnh viện thành phố rất hay bị hỏng hóc à? Vu An Định cất hợp đồng, lại tha thiết nói: “Tiên Tiên, chú dẫn con đi mang tài liệu vào kho trước, rồi sẽ dẫn con đến chỗ làm việc xem thử nhé.” Bạch Tiên Tiên ngoan ngoãn gật đầu, theo Vu An Định ra ngoài, nghe ông ấy vừa đi vừa nói: “Tính chất công việc của con khá đặc thù, không cần phải quẹt thẻ đi làm đúng giờ đâu. Chú cũng không chuẩn bị phòng làm việc đặc biệt gì cho con, nhưng mà ký túc xá của công nhân viên rất gần bệnh viện. Nếu con không làm thêm việc khác thì tốt hơn con nên dành nhiều thời gian ở bệnh viện nhé.” Vu An Định quay sang nhìn cô, lặp lại câu ban nãy: “Có con ở đây chú yên tâm rồi!” Bạch Tiên Tiên hơi hoang mang. Đại trưởng lão được nể đến thế sao? Mình không cần phải đi làm đúng giờ luôn cơ á? Nghe trưởng khoa nói hình như mình có thể làm thêm nghề khác nữa à? Vu An Định lại quay qua hỏi: “Chắc ông Bạch đã 90 tuổi rồi đúng không? Thân thể vẫn còn khỏe mạnh chứ? Mấy hôm trước ông ấy gọi điện thoại cho chú, nghe giọng còn khỏe mạnh lắm!” Bạch Tiên Tiên tỏ ra khéo léo: “Rất khỏe ạ. Cám ơn chú Vu đã nhớ đến ông.” Vu An Định giơ ngón cái với cô: “Bảo ông ấy là thần tiên cũng không ngoa đâu.” Ông ấy lại hạ thấp giọng, ra vẻ bí ẩn: “Nhà họ Bạch của con có bản lĩnh thật đấy!” Nhắc đến đề tài này, Bạch Tiên Tiên thật sự không dám nhận bừa. Suy cho cùng, cô chẳng học được chút bản lĩnh nào của gia tộc cả. Trong lúc họ chờ thang máy, điện thoại di động của Vu An Định reo lên. Vừa nhìn hiển thị cuộc gọi, gương mặt phơi phới của ông ấy đột nhiên tối sầm lại. Ông ấy ra hiệu cho Bạch Tiên Tiên rồi đi qua chỗ khác bắt máy. Bạch Tiên Tiên đứng ở cửa thang máy, lấy điện thoại di động ra lướt Weibo. Trong nhóm lớp đã có hơn 999+ tin nhắn. Hôm nay Thị trường nhân tài(*) tổ chức hội chợ việc làm với quy mô lớn nên khá nhiều bạn trong lớp đến tham gia. Cô kéo lên trên thì thấy tên mình được nhắc đến trong nhật ký trò chuyện. (*) Thị trường nhân tài là thị trường nơi các doanh nghiệp, cơ sở tuyển dụng và tuyển dụng người lao động, người lao động nộp đơn xin việc và nộp hồ sơ. Sự phát triển mạnh mẽ của Internet đã phát triển thành thị trường nhân tài tại các địa điểm thực tế, thị trường nhân tài trực tuyến và thị trường tuyển dụng nhân tài trong khuôn viên trường. - Đỗ Anh Tư: Hôm nay nóng quá đi, phí hết cả lớp trang điểm của tớ, phiền chết! - La Bặc: Cậu đi nộp đơn chứ đâu phải thi sắc đẹp - Đỗ Anh Tư: Sắc đẹp là một trong những ưu thế đó được chưa? Xung quanh tớ toàn là 985/211, tớ lấy gì đấu với người ta. Tớ đâu có được như ai kia, vừa tốt nghiệp đã được nhận vào bệnh viện thành phố rồi - Tần Sương: Ai hả? Ngành học này của tụi mình còn có thể vào bệnh viện làm á? Làm gì? Sửa xe cứu thương à? - Đỗ Anh Tư: Nhà cậu mới có mạng hả? - Tạ Ý: Nhan sắc có thể trở thành ưu thế của cậu thì bối cảnh cũng có thể trở thành ưu thế của Tiên Tiên, đừng có ghen tị ở đây? - Đỗ Anh Tư: Buồn cười nhỉ. Tôi cần gì phải GATO với một thầy bói cơ chứ? - Tạ Ý: Cậu nói năng tôn trọng người khác chút đi. - Đỗ Anh Tư: Chẹp. Nghe nói cậu lại bị công ty từ chối nữa hả? Hay bảo Bạch Tiên Tiên tặng cho cậu một lá bùa tìm việc suôn sẻ đi? Nhưng mà có loại bùa này sao ha ha ha ha ha ha - Tạ Ý: Cậu lo cho thân cậu trước đi, đồ GATO - La Bặc: Chuyện riêng thì inbox riêng đi, không được cấu xé nhau trong nhóm lớp ... Bạch Tiên Tiên thoát ra rồi gửi tin nhắn cho Tạ Ý: Cậu đừng để ý đến Đỗ Anh Tư Tạ Ý là bạn cùng phòng đại học của cô, một người giường trên và một người giường dưới. Cô ấy nhanh chóng trả lời: Đồ GATO, cho cậu ta tức chết luôn. Mặc kệ cậu ta đi, cậu nhận việc chưa? Hoàn cảnh làm việc thế nào? Đồng nghiệp có hòa đồng không? Bạch Tiên Tiên đang cúi đầu gõ chữ trả lời thì cửa thang máy “Đinh” một tiếng mở ra. Trong thang máy hình chữ nhật có một người đàn ông mặc áo đồng phục xanh lam đang đẩy giường bệnh. Anh đeo khẩu trang, cúi đầu, mái tóc xõa ngang mày khiến người ta không thể thấy rõ mắt anh. Ánh sáng trắng toát lạnh lẽo phản chiếu trong thang máy có vẻ đầy u ám và rùng rợn. Người nằm trên giường bệnh bị vải trắng che kín từ đầu đến chân. Bạch Tiên Tiên vừa nhìn thì tóc gáy toàn thân đã dựng ngược hết cả lên. Không đợi người đàn ông mở lời, cô vội nhảy phắt lên trốn dạt sang bên cạnh. Người đàn ông đó không nói một lời, chỉ đẩy xác ra khỏi thang máy. Anh trông dong dỏng cao và gầy guộc trong bộ đồng phục áo liền quần màu xanh lam kia, nhưng dường như anh không tốn chút sức nào khi đẩy chiếc băng ca đó, vẫn là tư thế cúi đầu và đẩy xe thẳng về phía trước. Bạch Tiên Tiên nấp ở khúc cua không dám nhìn ra đằng trước. Cô chắp hai tay lại lẩm bẩm niệm hai tiếng “A Di Đà Phật” nhưng chợt cảm thấy hơi sai, cô bèn vội vàng sửa miệng: “Tổ sư gia phù hộ, bình tĩnh khi thấy sự lạ, bình tĩnh khi thấy sự lạ!” Yên lành không lo học, gặp chuyện cứ khấn tổ sư gia. Một gương mặt đang cười tủm tỉm ló ra bên cạnh cô: “Tiên Tiên?” Bạch Tiên Tiên run rẩy vì hoảng sợ. Quay đầu lại, cô thấy Vu An Định đang tươi cười: “Để con chờ lâu rồi, đi thôi.” Bạch Tiên Tiên thà chết chứ chẳng muốn vào cái thang máy đó đâu. Thế nhưng, cô ngẫm lại, thang máy trong bệnh viện nào không từng chở người chết chứ? Cô đành phải cầm túi có treo Pikachu, thấy chết không sờn bước vào trong. Sau khi đến văn phòng hồ sơ để giao tài liệu, Vu An Định lại đưa cô đến nơi làm việc. Xe cứu thương của bệnh viện đang đậu ngoài bãi, có thể ra vào bất cứ lúc nào. Bạch Tiên Tiên thầm nghĩ văn phòng của mình hẳn phải ở ngay cạnh bãi đậu xe, một gian phòng nhỏ tiện cho cô nghỉ ngơi lúc tan làm là đủ rồi. Thang máy đi thẳng xuống tầng chót. Hầu như mỗi một tầng của bệnh viện đều có kẻ đến người đi, tuy nhiên tầng này lại vô cùng im ắng, chẳng có nổi một bóng người. Ánh mặt trời nóng bỏng chiếu vào qua cửa sổ kính ở hai bên hành lang, nhưng dường như nó đã mất đi độ ấm trong quá trình khúc xạ và trở thành thứ ánh sáng lạnh buốt. Bạch Tiên Tiên vừa đi vừa thấy quái lạ. Lại thấy Vu An Định dừng trước một cánh cửa, rồi quay lại tha thiết nói: “Chính là ở đây.” Cửa phòng được mở ra. Cửa sổ thông gió trên tường được che bằng rèm dày, từng đợt hơi lạnh luồn qua khe cửa, khiến Bạch Tiên Tiên phải ngập ngừng khi nhìn vào trong. Căn phòng mờ tối, vài chiếc giường chứa thi thể được sắp xếp gọn gàng trong căn phòng nhỏ đó. Anh chàng mặc bộ đồng phục áo liền quần màu xanh mà cô vừa đụng mặt ở cửa thang máy đang bế một cái xác lên giường. Vu An Định nói vô cùng niềm nở: “Nhà xác của bệnh viện chúng ta được xây ở tầng chót, phong thủy rất tốt. Bên cạnh là phòng nghỉ của con, bắt sáng rất tốt, sau này con vào ở rất tiện.” Bạch Tiên Tiên lập tức ngất luôn tại chỗ. Mời các bạn mượn đọc sách Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiền Sư của tác giả Xuân Đao Hàn.
Bị Kẻ Thù Yêu Thích Ta Phải Làm Sao Bây Giờ?
Bạn đang đọc truyện Bị Kẻ Thù Yêu Thích Ta Phải Làm Sao Bây Giờ? của tác giả Cẩm Chanh. Hắc Ngạo đánh nhau bị thương, nhìn thấy một con sói đi ngang, lang yêu [*] xinh xắn nhỏ nhắn, khóc thút thít... [*] Yêu tinh sói. Ngay lúc ấy Hắc Ngạo nghĩ: Đáng yêu quá, muốn làm chuyện xấu với nàng! Thế là Thời Thất xuống núi lịch kiếp bỗng dưng bị bắt tới dê tộc, lấy thân phận nàng dâu nhỏ. Thời Thất: Cười sống sót. *** #Review #AI #192 BỊ KẺ THÙ YÊU THÍCH TA PHẢI LÀM SAO BÂY GIỜ? Tác giả: Cẩm Chanh Thể loại: Cổ đại, tiên hiệp, oan gia vui vẻ, con gái út thủ lĩnh Lang tộc nhút nhát yếu đuối - con trai tộc trưởng Dương tộc ngang ngạnh kiêu ngạo, độc chiếm, #SỦNG_NGỌT, hài hước, nhẹ nhàng, HE Độ dài: 54 chương + 4 PN Tình trạng: Hoàn - POST FULL PUBLIC. Link đọc: https://allinvn.net/.../bi-ke-thu-yeu-thich-ta-phai-lam... Review: Diệp Trà Cover: Cẩn Du ____ Thủ lĩnh lang tộc có bảy người con, sáu nam và một nữ. Sáu con trai ai cũng thông minh, tài giỏi, tuấn tú xuất sắc. Nhưng đứa con gái út Thời Thất lại không tài giỏi giống ca ca, so với các tộc nhân khác, nàng vừa nhát gan lại yếu đuối, thích khóc, chưa nói đến tu vi kém còn sợ máu.  Nếu sinh ra ở mấy tộc như thỏ, nai thì không nói làm gì, thế nhưng đây lại là Lang tộc.  Lang tộc trên núi Thiên Lang nổi tiếng là một tộc hùng mạnh, tất cả tộc nhân ai nấy đều anh dũng thiện chiến, mạnh mẽ, sắc bén. Thế nên tồn tại của Thời Thất giống như một vết nhơ tộc trưởng không muốn để tâm tới. Mặc dù không được cha mẹ quan tâm yêu thương, nhưng bù lại Thời Thất có sáu người anh trai vô cùng tuyệt vời, luôn yêu thương, nâng niu, chiều chuộng nàng. Thời Thất đã sống trong yêu thương của ca ca như thế suốt ba trăm năm. Cho tới khi Thời Thất được ba trăm tuổi.  Ở Lang tộc có một quy định đó là: Tất cả tộc nhân đủ ba trăm tuổi thành niên, phải xuống núi hoàn thành ba loại lịch luyện.  Ai hoàn thành lịch luyện mới được chính thức ghi tên vào gia phả Lang tộc, ngược lại người không hoàn thành sẽ bị đuổi khỏi tộc, vĩnh viễn không được quay về sườn núi Thiên Lang. Ba nhiệm vụ mà Thời Thất nhận được lần lượt là: Lấy nhẫn trấn linh của tộc trưởng trại Linh Dương, lấy roi trừng phạt của Nhất Dương trưởng lão trại Linh Dương, cuối cùng là lấy lông đuôi màu hồng của tộc trưởng Bạch Linh Linh tộc Bạch Vũ. Lịch luyện là chuyện mà mỗi một người con của Lang tộc bắt buộc phải trải qua, chỉ có học được cách một mình sinh tồn mới có thể trở thành lang tộc hùng mạnh, bá chủ một phương. Thời Thất cũng hiểu lý lẽ này, thế nhưng nàng sợ nhất là ngỗng trắng ở phía Tây và dê trắng ở phía Bắc, một bên kết bè kết phái vẫy cánh phành phạch bốn phía, một bên có sừng đen trên đầu, húc thủng bụng hươu sao. Vận khí của Thời Thất có vẻ không tốt lắm, vừa xuống núi nàng đã gặp ngay một con dê của Dương tộc sau đó còn bị hắn bắt cóc về trại dê. “Ánh nắng loang lổ, con dê vô lại này có tướng mạo rất khá, ngồi chỗ này chẳng nói gì cả, không hề làm gì cũng có thể thu hút rất nhiều sự chú ý nhưng hắn cho người ta cảm giác quá kiêu ngạo, cũng quá khó tiếp cận. Thời Thất vội vàng cúi đầu, ngón tay trắng nõn nắm chặt vạt áo: Vì... vì sao ngươi mang ta trở về? Hắc Ngạo bỏ bầu rượu lên bàn, ưỡn lưng, ngáp một cái rồi lười biếng nói: Ta thiếu một nàng dâu, lại trùng hợp ngươi đi ngang qua. Thiếu một... nàng dâu? Thời Thất nhìn hắn, ngơ ngác. Hắc Ngạo liếc nhìn Thời Thất, bỗng nhiên đứng dậy chống hai tay lên bàn, cơ thể hắn tới gần và mùi rượu xộc vào mũi Thời Thất, đồng thời còn có khí chất bá đạo thuộc về hắn. Thời Thất bị dọa co rúm lại, chưa kịp chạy thì bàn tay của Hắc Ngạo đã giữ gáy Thời Thất lại. Đôi mắt hắn sáng rực, hơi thở nóng hổi. Nhịp tim Thời Thất mất khống chế trong nháy mắt, đôi mắt mờ mịt, luống cuống, nhiều hơn là khiếp sợ. Khóe môi Hắc Ngạo cong lên, chầm chậm ghé sát: Nàng quá đáng yêu, ta tất nhiên muốn lừa nàng về làm nàng dâu của ta.” Hoắc Ngạo là con trai của tộc trưởng Dương tộc, thế nhưng cha hắn mất sớm. Không người quản thúc khiến hắn trở nên ngang ngạnh và kiêu ngạo không để bất kì ai vào mắt. Trong cả tộc dê mọi người đều ăn chay lại lòi ra tên Hắc Ngạo hở tí là bắt những con thú không thể mở khai linh trí sau núi về nướng ăn. Càng kỳ lạ hơn là, con người Hắc Ngạo trước giờ chưa từng thương hoa tiếc ngọc, rất ghét con gái khóc lóc, nhưng mà hắn lại cảm thấy... bộ dạng khóc lóc của Thời Thất rất đáng yêu, muốn người ta ôm vào trong lòng giày vò một trận. Cứ thế Thời Thất đã bắt đầu cuộc sống lịch luyện của mình tại Dương tộc. *** “Bị kẻ thù yêu thích ta phải làm sao bây giờ?” là một câu chuyện khiến mình vô cùng bất ngờ. Mấy chương đầu nữ chính nhút nhát hở tí là khóc cộng với nam chính bá đạo là motip không thể quen thuộc hơn khiến mình cảm thấy có chút nhàm chán. Thế nhưng càng đọc mình lại càng bị truyện cuốn hút. Truyện khai thác nội dung về tình yêu và về gia đình. Mặc dù motip quen thuộc nhưng văn phong của tác giả đã tạo nên màu sắc rất riêng cho truyện. Tác giả nói Thời Thất vận khí luôn không tốt, nhưng mình cảm thấy vận khí của Thời Thất tốt vô cùng. Bởi vì nàng không chỉ có Hắc Ngạo yêu thương mà còn có sáu anh trai luôn bảo vệ, hy sinh hết thảy vì nàng. Đặc biệt là nhị ca của nàng. Thời Nhị được tác giả miêu tả là kiểu công tử ngọc thụ lâm phong, vừa rực rỡ, tươi sáng lại ôn hòa dịu dàng. Thời Nhị cũng là người dám yêu dám hận, từ bỏ tất cả để ở bên người mình yêu. Chỉ là chàng không được may mắn, sau khi người yêu chết đi mọi dịu dàng của chàng cũng biến mất, có lẽ tất cả những dịu dàng còn lại chàng đều dành cho Thời Thất rồi. Cuối cùng chàng còn dùng sinh mạng của mình để đổi lấy tự do cho Thời Thất.  “Bị kẻ thù yêu thích ta phải làm sao bây giờ?” khiến mình đi từ cung bậc cảm xúc này sang cung bậc cảm xúc khác chỉ trong vài tiếng ngắn ngủi đọc truyện. Những chi tiết tưởng chừng như vô cùng bình thường lại trở thành điểm nhấn cho truyện. Và càng gần đến kết truyện mình lại khóc càng nhiều. Đến bây giờ ngồi viết những dòng này mà hồi tưởng lại mình cũng không hiểu tại sao lúc đấy lại nhiều nước mắt đến thế. Có lẽ vì những câu chữ trong truyện đã chạm đến nơi mềm mại nhất của mình.  ____ “…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Mơ (All In Letters) *Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết *** Lang tộc có một quy định: Tất cả tộc nhân ba trăm tuổi thành niên phải xuống núi hoàn thành ba loại lịch luyện [1]. Chỉ có hoàn thành lịch luyện mới có thể chính thức ghi tên vào gia phả Lang tộc, ngược lại sẽ bị loại ra khỏi tộc, vĩnh viễn không được quay về sườn núi Thiên Lang. [1] Trải qua khó khăn để rèn luyện. Mà Thời Thất năm nay vừa tròn ba trăm tuổi. Thời Thất là con thứ bảy của thủ lĩnh Lang tộc, bên trên còn có sáu huynh trưởng, huynh trưởng thông minh, người nào cũng giỏi văn giỏi võ, tuấn tú xuất sắc. Nhưng Thời Thất không tài giỏi giống ca ca, so với các tộc nhân khác, nàng quá nhát gan và thích khóc, chưa nói tu vi kém còn sợ máu, ngày thường săn cái ăn cũng có thể dọa nàng chết khiếp. Biết phải xuống núi nên nàng buồn rầu ăn không ngon miệng, ngủ không ngon giấc mấy ngày liền. Phía sau sườn núi Thiên Lang có một hồ nước, vì hồ nước có hình bán nguyệt [2] nên được gọi là hồ Bán Nguyệt. Lúc này dưới tàng cây tươi tốt bên cạnh hồ Bán Nguyệt, nữ tử mặc trang phục vàng nhạt dựa vào thân cây, nàng từ từ nhắm hai mắt, để chân trần, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo chất chứa vẻ u sầu. [2] nửa hình tròn/nửa mặt trăng. Bỗng, sau lưng truyền tới tiếng nói điềm tĩnh. "Tiểu Thất." Lông mi Thời Thất rung rung, chầm chậm mở hai mắt ra, đôi mắt đen láy của nàng lộ ra ánh nước. "Sao ngủ gật ở chỗ này?" Nam tử mặt mũi tuấn tú đi tới, hắn đứng ở trước mặt Thời Thất, thân thể cao lớn che khuất ánh nắng sau lưng. Thời Thất dụi dụi mắt, nhỏ giọng nói: "Mệt ạ." Thời Tứ thấy vẻ mặt nhu nhược của nàng, không khỏi thở dài, nói: "Nhiệm vụ lịch luyện của muội có rồi, phụ thân bảo ta dẫn muội về." Nhiệm vụ lịch luyện đều thông qua hồ xem bói, dễ hay không đều xem vận may bản thân. Mà Thời Thất...!vận may không tốt từ nhỏ, lúc này nghe tứ ca nói vậy, trái tim của nàng nhảy lên cổ họng. "Tứ ca..." Thời Thất ngẩng đầu nhìn Thời Tứ, run rẩy nhấn mạnh hỏi: "Sẽ không...!sẽ không để muội đi giết dê của Dương tộc chứ?" Dương tộc là kẻ thù của Lang tộc, bọn họ ở phía Bắc núi Kỳ Lân, đối địch với Lang tộc. Khi còn nhỏ Thời Thất từng gặp một con dê của dê tộc, tứ chi dê tộc mạnh mẽ, sừng sắc nhọn dễ dàng húc thủng đầu một con hươu. Hiện tại chỉ nghĩ tới cảnh tượng ấy là đã khiến tay chân nàng lạnh buốt và mềm nhũn. Dê thật sự rất đáng sợ, còn đáng sợ hơn ngỗng trắng lớn ở phía Tây. Thấy sắc mặt tiểu muội tái nhợt, Thời Tứ vừa đau lòng vừa buồn cười, hắn chủ động ôm nàng rồi dịu dàng nói: "Không sợ, chúng ta là sói, sao lại sợ những con dê trắng nhỏ bé chỉ ăn cỏ." Nhưng mà...!nhưng mà đúng là nàng sợ những con dê trắng nhỏ chỉ ăn cỏ ấy. Theo Thời Tứ đi tới hồ xem bói, ngoại trừ hai người bọn họ ra, tất cả tộc nhân đều đã đến, Thời Thất nhìn qua cái hồ nước màu đen ở giữa, cảm thấy rất sợ hãi. "Đừng lo lắng, mau tới ném đá xem bói đi, quá giờ là không may mắn đâu." Thời Thất bị ép kéo tới trước hồ xem bói, trưởng lão không nhìn gương mặt tái nhợt của nàng rồi bỏ viên đá xem bói hình tròn màu trắng trên tay vào tay nàng. Bề mặt viên đá sáng bóng trơn trượt, hơi lạnh, nàng nắm chặt, lông mi dài rung nhẹ rồi lại ngước mắt nhìn một vòng, phát hiện ra ánh mắt người nhà nhìn nàng đều ngập tràn chờ mong. Cái này không ném không được... Thời Thất cầm viên đá để ở trước ngực, nhắm mắt yên lặng cầu nguyện may mắn, hít sâu rồi ném viên đá vào trong hồ nước. Hồ nước màu đen trước mắt dần tạo thành vòng xoáy nho nhỏ, dần dần, viên đá xem bói xuất hiện ở đỉnh vòng xoáy, Thời Thất trông mong nhìn, tim đập thình thịch. Trưởng lão lấy viên đá rồi nhìn chữ phía trên. Một lát sau, tầm mắt rơi lên người Thời Thất. "Trưởng lão, kết quả thế nào ạ?" Thời Thất nắm chặt nắm đấm, lưng thẳng tắp. "Ba nhiệm vụ lịch luyện theo thứ tự là..." Hô hấp Thời Thất dồn dập, mắt cũng không dám chớp. "Thứ nhất: Lấy nhẫn trấn linh của tộc trưởng trại linh dương." Trại linh dương... Trại linh dương... Trại dê... Dê... Nấc. Đại não Thời Thất thiếu dưỡng khí, lùi lại mấy bước khó khăn lắm mới đứng vững. "Thứ hai, lấy roi trừng phạt của Nhất Dương trưởng lão." "Thứ ba, lông đuôi màu hồng của tộc trưởng Bạch Linh Linh của Bạch Vũ tộc." "Ba thứ lịch luyện thiếu một món cũng không được, chỉ khi lấy được vật phẩm của nhiệm vụ lịch luyện mới được quay về sườn núi Thiên Lang, trong lúc đó không được tìm kiếm sự trợ giúp của người khác." Mũi Thời Thất đỏ lên, không kìm nổi nước mắt. Nàng quá xui xẻo... Nàng sợ nhất là ngỗng trắng ở phía Tây và dê trắng ở phía Bắc, một bên kết bè kết phái vẫy cánh phành phạch bốn phía, một bên có sừng đen trên đầu, húc thủng bụng hươu sao. Nàng là tiểu sói trắng vừa mới trưởng thành, chưa nói lấy vật phẩm nhiệm vụ, sợ là chưa kịp lẻn vào thì đã bị...!giết chết! Càng khỏi bàn tới tộc trưởng Bạch Linh Linh yêu lông như mạng của Bạch Vũ tộc, ngày thường người ta bất cẩn chạm vào cũng bị phạt tàn khốc, trộm? Không thể nào không thể nào. Thấy Thời Thất khóc khổ sở, các huynh trưởng cũng đau lòng. Bọn họ nhìn tiểu muội lớn lên, ngoại trừ chưa từng uống sữa của bọn họ ra thì cần chăm sóc gì đều chăm sóc cái đó, yêu thương nàng vô cùng nhưng lúc này lại không thể ra mặt. Đây là chuyện mỗi một người con của Lang tộc đều phải trải qua, chỉ có học được cách sinh tồn một mình mới có thể trở thành Lang tộc hùng mạnh, bá chủ một phương. Thời Thất cũng hiểu lý lẽ này, nàng thút thít trở về tẩm cung, thút thít thu dọn hành lý rồi lại thút thít rời khỏi lang cung. Không ai tiễn nàng. Thời Thất nhát gan, tính tình nhạy cảm, nếu bọn họ tiễn, không chừng lại một hồi sướt mướt không thôi. Gần lối ra sườn núi Thiên Lang, nàng dừng bước quay đầu nhìn nơi mình sống từ nhỏ tới lớn. Vách núi uy vũ bao la hùng vĩ, đỉnh núi dựng thẳng tới mây xanh, có cỏ cây tô điểm, trân thú [3] kết bạn, ở nơi cao nhất là lang cung, lông mi Thời Thất rưng rưng nước mắt, chớp mắt, giọt lệ trong suốt lăn xuống gương mặt. [3] Thú quý hiếm. Huynh trưởng của nàng chắc chắn ở phía trên nhìn nàng. Thời Thất sụt sịt, ở Lang tộc, sói con trưởng thành sẽ ở lại trong đàn chăm sóc các em, mà sói đầu đàn sẽ dẫn đàn sói ra ngoài đi săn, cho nên Thời Thất thích mấy người ca ca của mình hơn phụ mẫu. Nàng là sói con nhỏ nhất, sáu người ca ca đều để lại thứ tốt nhất cho nàng, tuy nàng vô dụng thích khóc nhưng huynh trưởng chưa từng ghét bỏ, ngược lại phụ thân có phần phê bình kín đáo... Thời Thất lau sạch nước mắt, xách túi ra khỏi sườn núi Thiên Lang. Sau khi trở về... Nàng sẽ trở thành con sói dũng cảm, cao ngạo như những người khác.. Mời các bạn mượn đọc sách Bị Kẻ Thù Yêu Thích Ta Phải Làm Sao Bây Giờ? Của tác giả Cẩm Chanh.
Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão
Bạn đang đọc truyện Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão full (đã hoàn thành) của tác giả Mộc Hạ Trĩ Thuỷ. Tiên đạo mờ mịt, tiên tung khó kiếm. Lý Niệm Phàm lấy phàm nhân thân thể phủ xuống tu tiên thế giới, biết được tu tiên vô vọng phía sau chỉ nghĩ an ổn sống qua ngày. Lại không biết. Hắn thu dưỡng một con chó, bởi vì nhìn hắn làm thơ vẽ tranh, trở thành một đời Yêu Vương, trấn áp một phương thế giới. Hắn sau phòng trồng cây cối, bởi vì nghe hắn đánh đàn tấu khúc, trở thành thế giới chi thụ, chống lên thiên địa cầu nối. Hắn gặp được một người đi đường, bởi vì chịu hắn thuận miệng điểm hóa, trở thành tiên đạo Thánh Nhân, dẫn dắt một thời đại. Quay đầu thời gian. Nguyên lai vị kia một mực quấn lấy hắn muốn tranh chữ thư sinh là Tiên giới Họa Thánh, vị kia kỳ nghệ rất dở lão đầu là Tiên giới Kỳ Thánh, vị kia mỗi lúc trời tối tới nghe khúc mỹ nữ là Tiên giới đệ nhất thánh nữ... Bên cạnh đó, còn có những truyện cùng thể loại như Cao Thủ Tu Chân hay Vũ Luyện Điên Phong ( Võ Luyện Đỉnh Phong ). *** "Kiểm tra đo lường đến kí chủ đã phi thường hoàn mỹ, bổn hệ thống dạy không thể dạy, đến đây giải tán, bái bai ~ " Cơ giới hoá âm thanh để Lý Niệm Phàm một cái lảo đảo, cả người đều trợn tròn mắt. "Ngọa tào đừng, đừng tan a " Lý Niệm Phàm vội vã hô to, "Ta tuyệt không hoàn mỹ, ngươi sẽ dạy ta hai tay ngươi tốt xấu chỉ bảo ta làm sao tu tiên a hệ thống hệ thống " "Thật tản đi " "Nếu không trước tiên đem ta lại đưa trở về " "Ngươi mẹ nó đem lão tử đưa đến nơi này, chính mình liền chạy như vậy hệ thống " Lý Niệm Phàm ở trong lòng điên cuồng gào thét, nhưng mà trống không đáp lại. "Ta đi ngươi muội cẩu hệ thống" Lý Niệm Phàm trực tiếp chửi mẹ. Năm năm trước, hắn xuyên qua đến nơi này, khóa lại một cái Thánh Nhân hệ thống, danh tự nghe tới ngưu bức hống hống, Lý Niệm Phàm một lần cho rằng chính mình muốn đi lên nhân sinh đỉnh phong. Nhưng mà, cái hệ thống này dạy cho chính mình đồ vật rõ ràng đều là ngữ văn, toán học, hóa học, vật lý, làm thơ vẽ tranh những cái này so sánh hố đồ vật. Không có cách nào, chỉ có thể kiên trì học được Lý Niệm Phàm một mực chịu đựng, cho tới hôm nay, hắn cuối cùng đem tất cả mọi thứ đều học xong, đồng thời thu được hệ thống ban cho Thi Thánh, Họa Thánh, Kỳ Thánh, Thần Nông các loại ngưu bức xưng hào. Tiếp đó hệ thống giải tán   Mời các bạn mượn đọc sách Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão của tác giả Mộc Hạ Trĩ Thủy.

Fatal error: Uncaught Error: Call to a member function queryFirstRow() on null in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/view/congdong/layout/footer.php:6 Stack trace: #0 /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/index_congdong.php(98): require_once() #1 /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/index.php(8): require_once('/home/admin/dom...') #2 {main} thrown in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/view/congdong/layout/footer.php on line 6