Notice: Undefined variable: dm_xaphuongcode in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/router/route_congdong.php on line 13
Quản lý thư viện cộng đồng
Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Quyền Tài - Thường Dụ

Cuộc sống luôn luôn tràn đầy những bất ngờ, không ai có thể đoán biết trước được, nhưng mỗi ngày qua đi bạn phải làm sao để khi bước chân không còn những thứ khiến ta phải luyến tiếc, không còn những giá như hay nếu mà. Đọc truyện Quyền Tài có thể bạn sẽ thấy mình xuất hiện ở đâu đó, cũng là một chút canh cánh trong lòng. Cuộc sống vốn dĩ luôn phũ phàng với tất cả mọi người, nhiều khi ta muốn ngoảnh mặt lại nhưng đáng tiếc thay cuộc đời lại không có bán thuốc hối hận. Nhưng... nếu như ta có thể quay trở lại một phút thì sao, một phút tức là sáu mươi giây đó. Có biết bao nhiêu chuyện ta có thể làm lại trong sáu mươi giây đó.Vậy chúng ta có thể thay đổi được gì? Đổng Học Bân nói, nếu tôi có thể quay trở lại sáu mươi giây, tôi sẽ vào Bộ Chính trị Trung Ương... Có nổ quá không? Mời các bạn đón đọc Quyền Tài của tác giả Thường Dụ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Đăng nhập để đọc

Đô Thị Đại Cao Thủ
Hệ thống: "Tiền tài, mỹ nữ, võ công, ngươi tuyển loại nào?" Trương Dương: "Có thể đều có muốn không?" Hệ thống: "Không thể, chỉ có thể tuyển đồng dạng!" Trương Dương: "Học biết võ công có thể vô địch thiên hạ sao?" Hệ thống: "Có thể!" Trương Dương: "Ta đây muốn võ công!" ... Hệ thống: "Tốt rồi, ngươi đã vô địch thiên hạ rồi!" Trương Dương: "Ha ha ha, hệ thống mau đem tiền tài mỹ nữ đều giao ra đây! Ta đã vô địch thiên hạ rồi!" *** "Ta đây là trêu ai ghẹo ai ! Liền ngươi cái khốn kiếp WC cũng đến bắt nạt ta !" Trương Dương nhìn dưới chân há to mồm cười nhạo của mình hố xí , một mặt phiền muộn , hắn hận không thể hiện tại liền lấp bằng nó . "Ta dễ dàng mà ta , lần này lại là mấy trăm đại dương bay !" Trương Dương có chút đau lòng tự nói nói: " ta con mẹ nó cũng quá xui xẻo đi à nha ! Chuyện gì cũng gọi ta cấp đụng phải !" Trương Dương là một nông thôn tới hài tử , trên đại học cũng chính là cái nhị lưu trình độ . Sau khi tốt nghiệp trực tiếp lưu tại đại học vị trí tỉnh thành Nam thành , tại người nhà chờ đợi cùng mình đối với tương lai ước mơ dưới đâm đầu xông thẳng vào ăn tươi nuốt sống chỗ làm việc cuộc đời . Đương nhiên , kết quả có thể tưởng tượng được , đối với một cái không quen ngôn từ , học tập trường học rác rưởi trẻ con miệng còn hôi sữa , xã sẽ cho hắn mạnh mẽ một cái tát ! Này mới khiến Trương Dương đã minh bạch cái gì gọi là lão đại đồ bi thương , hắn hối hận ah ! Chính mình lên trung học đệ nhị cấp thời điểm làm sao lại không nỗ lực một điểm , làm hại xuất hiện tại chính mình lăn lộn thê thảm như vậy . Người ta ở là nhà cao tầng , hắn đây? Nhà cao tầng phía dưới phòng dưới đất ! Người khác mở là Benz BMW , hắn mở là 11 đường giao thông công cộng , muội tử thì càng đừng nghĩ đến , không đem người gia chết đói là tốt rồi . Gần nhất xui xẻo công việc (sự việc) càng là liên tiếp không ngừng , trước tiên là vì tiêu thụ công trạng liên tục ba tháng thứ nhất đếm ngược bị quản lí xào cá mực , được rồi , đây là Trương Dương chính mình vô dụng ! Công ty bán đồ chơi kia hắn thật sự là không nói ra được , cũng không đi ra ngoài chào hàng quá , liền trộn lẫn cái cơ sở bản tiền lương . Ông chủ có thể nuôi người không phận sự sao, này không trực tiếp để hắn đánh rắc cuốn tránh người . Thật buồn bực là hôm nay Trương Dương buổi sáng đi phỏng vấn , kết quả phỏng vấn tên Béo vừa nhìn CV , trực tiếp ném câu tiếp theo "Chúng ta không nhận tội cái trường học này" liền đem Trương Dương đuổi rồi . Trương Dương tại chỗ cũng sắp giận điên lên , trường học này làm sao vậy? Không phải có quốc gia ban bố chính thức bằng cấp sao , ngươi không chiêu lão tử còn không làm nữa đây! Đương nhiên Trương Dương cũng là ở trong lòng bực tức vài câu , ở mấy vị cùng đi cầu chức danh giáo sinh ánh mắt khinh bỉ dưới hôi lưu lưu đào tẩu ! Dọc theo đường đi Trương Dương không ngừng mà nguyền rủa vừa phỏng vấn tên béo đáng chết kia , uống nước nhét kẽ răng không trường tiểu JJ , hùng hùng hổ hổ trở về thuê lại phòng dưới đất . Đây là một thập niên 80 lão kiến trúc , phòng dưới đất đã sớm không người ở rồi. Mới vừa hảo tiện nghi Trương Dương , bỏ ra 200 khối một tháng liền thuê đi , duy nhất không có phương tiện chính là phòng dưới đất chỉ có một nhà vệ sinh công cộng , làm hại Trương Dương mỗi lần không thể không ra ngoài đi nhà cầu . Mới vừa vừa trở về đi nhà cầu Trương Dương lại xui xẻo rồi , không cẩn thận , dùng đến mấy năm đích điện thoại lại rớt xuống hố . "Ai , liền ngay cả WC cũng chỉ biết bắt nạt ta người đàng hoàng này , ta không phải là chắn quá hai ngươi về ư ! Không dùng tới như vậy đi !" Nói tới nói lui , Trương Dương còn phải đi đào điện thoại di động , điện thoại di động không muốn có thể , bên trong thẻ tổng muốn xuất ra đi. Bóp mũi lại Trương Dương xem như là nảy sinh ác độc , chờ mình đem điện thoại di động móc ra cần phải chắn hắn cái mười lần tám sẽ , xem này phá WC lần sau còn dám hay không rồi. Kết quả sờ soạng nửa ngày điện thoại di động đúng là không vét lên đến, trái lại móc ra một khối điện thoại di động pin lớn nhỏ thủy tinh trong suốt hình dáng vật thể . Để Trương Dương một trận phiền muộn , người gì a, món đồ gì đều tới hố xí ném ! "Nhìn còn rất đẹp ah , không phải là cái bảo bối chứ? Lẽ nào ta muốn phát ra !" Trương Dương nhìn chăm chú trên tay tinh thể , chính ảo tưởng có phải là đào đến cái gì bảo bối tốt lúc, chỉ thấy tinh thể như một mặt trời nhỏ dường như chợt bộc phát ra tia sáng chói mắt . "Ah", Trương Dương một tiếng hét thảm ngã quỵ ở mặt đất , toàn thân đều giống như bị kim đâm quá bình thường đau nhức , đã qua một hồi lâu mới dần dần khôi phục như cũ . Trương Dương nhanh giận điên lên , đây là tên khốn kiếp nào hãm hại chính mình , vừa định tức miệng mắng to thời điểm , ngoài ý muốn ra phát hiện . Bởi vì Trương Dương trong đầu bỗng nhiên có âm thanh vang lên , dọa Trương Dương nhảy một cái . "Năng lượng trao đổi nghi thức khải động , quét hình {Kí Chủ} ... Quét hình hoàn thành , {Kí Chủ} Trương Dương: Thể năng lũy thừa: 4 người trưởng thành tiêu chuẩn vì là 5 , tinh thần lũy thừa: 5 , vũ lực giá trị: 1 , {Kí Chủ} trói chặt thành công " Có chút mơ hồ Trương Dương nghe được não hải thanh âm bên trong đầu tiên là sợ hãi một hồi lâu , sẽ không phải là có người cùng mình nói đùa sao? "Ai vậy? Ta nhưng không có tiền , không thấy ta ở đâu sao?" Mời các bạn đón đọc .
Chung Cực Toàn Năng Học Sinh
Nhân sinh của Diệp Hạo chắc có lẽ cũng trãi qua bình thường như mọi người nếu không có một giọt Thần Huyết làm thay đổi tất cả.  Bắt đầu từ việc điểm tuyệt đối trong kỳ khảo thí, xổ số luôn trúng, thiên tài bóng rổ, kiện tướng bơi lội, ca tham gia vào cái gì, đều bá cái đó? Ca là toàn tài, không Toàn Năng mới đúng. Mỹ nữ giáo sư chủ động thổ lộ, nữ tổng giám đốc bá đạo muốn làm đại tỷ tỷ của ca, tiểu Loli đáng yêu lại muốn ta làm Đại Ca Ca thân mật của nàng…. Đẳng cấp: Phàm Giới: + Tu Đạo: Luyện Thể, Luyện Huyết, Luyện Hồn, Phân Thân, Ích Cốc, Thông Thiên, Kim Đan, Nguyên Anh, Trọng Kiếp, Chân Tiên (Địa Tiên). + Võ Đạo: Hậu Thiên, Tiên Thiên, Hám Sơn, Phiên Hải, Võ Đạo Cực Hạn, Thiên Nhân, Kết Đan, Thành Anh, Độ Kiếp, Chân Tiên. Tiên Giới: + Thượng Tiên, Thiên Tiên, Ngọc Tiên (33 Chuyển), Kim Tiên (33 Chuyển), Tiên Chủ (12 Chuyển), Tiên Tôn (12 Chuyển), Tiên Vương (12 Chuyển), Bán Thần, Thần. *** Dịch: Hám Thiên Tà Thần Biên: Hám Thiên Tà Thần Team: Vạn Yên Chi Sào - ------------------------------------------------- - Lam Tiểu Điệp, 150 điểm. Một nữ phụ trung niên mỉm cười phát bài thi toán trong tay cho một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài. Lam Tiểu Điệp hai tay nhận lấy bài thi của mình. - Không ngừng cố gắng, tiếp tục phát huy nhé! Hứa Lệ càng nhìn Lam Tiểu Điệp càng hài lòng. Nhạy bén, xinh đẹp, còn có tri thức, hiểu lễ nghĩa, nữ hài dạng này thời nay không còn nhiều. Thời điểm Hứa Lệ thấy điểm số trên bài thi tiếp theo, sắc mặt trở nên u ám. - Diệp Hạo, 38 điểm. Tất cả mọi người lúc này phá lên cười. - 38 điểm. - Diệp Hạo thật tài nha! - Thanh niên này chắc đội sổ lần này nữa rồi, haha? - Cần nói sao? Dưới sự chế giễu của bạn bè, một thiếu niên mặt mũi đỏ bừng, thần sắc bất an đi đến trước mặt Hứa Lệ. Hứa Lệ nhìn thiếu niên, giận không chỗ phát tiết, cầm bài thi vỗ vỗ lên mặt Diệp Hạo. - Ra cửa đứng cho cô! Diệp Hạo đang muốn lấy bài thi của mình nhưng cô chủ nhiệm đã tiện tay ném nó đi. (Truyện được thực hiện bới Hám Thiên Tà Thần -) Diệp Hạo đành phải ngồi xuống nhặt lên, yên lặng ra khỏi phòng học. Đứng bên ngoài, mặt hắn tâm tình bất định. Không người nào không quan tâm mặt mũi, nhất là cái tuổi này. Mà lúc này, Diệp Hạo nghe cô giáo tổng kết. - Lần này các em làm tốt lắm, nếu không phải Diệp Hạo vướng víu kéo điểm bình quân của lớp chúng ta xuống, chắc đứng hạng hai rồi. Diệp Hạo cảm thấy ngực mình rất đau. Lời cô giáo nói như một cây gai nhọn đâm vào ngực hắn. Hắn lảo đảo đi đến ao nước nhỏ sau trường. Đứng bên bờ ao, Diệp Hạo thật lâu không thể bình tĩnh, hắn nắm chặt nắm đấm, muốn hô to một tiếng. Nhưng hắn không dám. Hắn sợ bị đội Bảo An của trường tóm cổ. Diệp Hạo không khỏi cảm thấy biệt khuất. Cha nhờ quan hệ gia đình đưa hắn đến lớp chọn, hi vọng Diệp Hạo có thể cố gắng học, nhưng hắn rõ ràng không có năng khiếu học hành này, nhiều lần bị bạn bè chế giễu. Hắn chịu đủ rồi. Nhưng hắn có thể làm gì? Nghĩ tới đây, hắn chán nản ngồi trên đống cỏ. Trong lúc mờ mịt, Diệp Hạo hồn nhiên không chú ý đến một dây leo kì quái, đang luồng dọc theo bãi cỏ bò tới chân hắn. Thời điểm dây leo chỉ còn cách Diệp Hạo chưa đến một bước, nó nhanh như chớp phóng tới quấn lấy chân hắn, sau đó kéo Diệp Hạo xuống hồ nước. Diệp Hạo lúc này mới bừng tỉnh. Trong hoang mang, hắn không ngừng nếu kéo đám cỏ xanh xung quanh, nỗ lực ngăn cản dây leo đang kéo mình xuống nước. Nhưng tất cả đều vô dụng. Chưa đến hai giây, Diệp Hạo bị kéo vào hồ nước, uống mấy ngụm nước sau đó mới vội vàng ngậm miệng, lúc này, trong mắt hắn lộ vẻ hoảng sợ. Bởi vì hắn thấy được một thân ảnh mặt mũi dữ tợn đang khát máu nhìn mình. Một khắc đó, thân ảnh kéo Diệp Hạo đến gần, há cái miệng đỏ ngồm mồm cắn tới cổ hắn. Diệp Hạo hoảng đến mức quên phản kháng. Nhưng thời điểm đối phương sắp cắn được hắn, một tiếng vang như kinh lôi nổ ầm ầm. - Nghiệt súc, lớn mật! Trong khoảnh khắc, một đạo âm thanh vang lên, thân ảnh đang quấn lấy Diệp Hạo nhanh chóng nổ nát. Tình hình gì đây? Diệp Hạo mở to hai mắt quan sát bốn phía. Lúc này, lực lượng nhu hòa bao phủ toàn thân đưa hắn trở lại bãi cỏ. Diệp Hạo liếc mắt nhìn thấy một vị trung niên ăn mặc trường bào hoa lệ y như nhưng phim cổ trang hắn xem trước đây. Thân hình trung niên hư ảo giống như ẩn tàng trong sương mù, nhàn nhạt nhìn Diệp Hạo một cái rồi cau mày. - Tư chất kém như vậy? Thôi, gặp nhau là duyên, thiếu niên, hé miệng. Diệp Hạo vội vàng mở ra miệng. Thằng ngu nhất cũng biết trung niên trước mắt là Thần Tiên trong truyền thuyết. Chẳng lẻ muốn cho hắn Linh Đan Diệu Dược? Lúc này, trong tay trung niên xuất hiện một thanh chủy thủ tinh xảo, hắn vạch một cái trên ngón tay mình. Một giọt máu tươi xuất hiện. - Thiếu niên, uống giọt máu này đi. - Cái này… Diệp Hạo chần chừ. Đối phương bảo mình mút ngón tay hắn sao? Cần chơi nhây vậy không? Bất quá Diệp Hạo nghĩ, máu tươi này chắc chắn trọng dụng với bản thân, bởi vậy hắn nhịn cảm giác buồn nôn trong lòng, nắm chặt ngón tay trung niên, chuẩn bị mút. Trung niên mở to hai mắt nhìn, tát hắn một phát đau điếng. - Ngươi làm gì đó, ta không thích chơi gay? Trung niên mắng. - Không phải người kêu ta mút giọt máu này sao? Diệp Hạo ủy khuất bưng gò má nói. Trung niên có chút bất đắc dĩ gõ gõ ngón tay, giọt máu tươi nhanh chóng thoát ly khỏi ngón tay hắn. Diệp Hạo nhìn giọt máu đang lơ lửng giữa không trung, hắn vội vàng há mồm nuốt nó vào bụng. Khi giọt máu mới vừa vào cơ thể Diệp Hạo, hắn liền cảm thấy toàn thân nóng bừng lên. - Chuyện gì xảy ra vậy? - Thần Huyết đang từ từ cải biến thân thể ngươi, bất quá nó có hơi thống khổ một chút! Trung niên nam tử nói xong liền biến mất. Diệp Hạo đã không lo được nhiều nữa, vì hắn chịu đng không nổi loại thống khổ này, nên đã hôn mê. (Truyện được thực hiện bới Hám Thiên Tà Thần -) ... Diệp Hạo nhớ không rõ bản thân đã hôn mê bao lâu, hắn chỉ mơ mơ màng màng cảm nhận, hình như mình được đưa đến bệnh viện. Sự tình sau đó hắn không còn biết nữa. - Chí Quốc, tiền thuốc Tiểu Hạo bác sĩ đã thúc giục mấy ngày rồi! Quách Tú khẽ thở dài nhìn trung niên đến đưa cơm. Bộ dáng trung niên và Diệp Hạo có mấy phần giống nhau, nghe vậy hắn chần chờ một chút rồi nói. - Anh qua mượn Lão Chu. - Nhà mình đã mượn Lão Chu 5 vạn rồi, sao còn có thể mở miệng mượn thêm được sao? Quách Tú nhìn chồng rồi nói. - Cha anh không phải rất giàu sao? - Chuyện cha anh chẳng lẽ em không biết. Diệp Chí Quốc cười khổ. - Nếu mượn được, anh đã đã sớm mượn rồi. - Tiểu Hạo là cháu nội của lão, chẳng lẽ thấy chết không cứu sao? Quách Tú nổi giận quát. Diệp Chí Quốc trầm mặc. Quách Tú nhìn chồng, không khỏi chảy nước mắt. Nàng khóc không phải vì trượng phu vô dụng, mà vì nàng làm mẫu thân mà không có năng lực cứu con trai mình. Nếu không có tiền, Diệp Hạo sẽ bị đuổi ra khỏi cửa. - Đừng khóc, trông con cho tốt, vấn đề tiền bạc để anh lo. Diệp Chí Quốc nói xong, xoay người rời đi. Quách Tú vẫn vô lực thút thít. Gia đình Diệp Hạo vốn được xem như nhà thường thường bậc trung. Nhưng Diệp Hạo đã trong phòng chăm sóc đặc biệt 6 tháng trời, cha mẹ hắn muốn bán thân rồi. Những nơi có thể mượn, vợ chồng bọn họ đều đã mượn hết. Nhưng Diệp Hạo vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại. Thời điểm Quách Tú đang thút thít, hồn nhiên không chú ý đến khóe mắt Diệp Hạo đang hôn mê chảy ra hai giọt nước mắt. Cha mẹ nói chuyện, hắn đều nghe rõ. Nhưng hiện tại, thân thể hắn còn trong quá trình cải tạo, Diệp Hạo rất rõ ràng, chuyện này gần xong rồi. (Truyện được thực hiện bới Hám Thiên Tà Thần -)   Mời các bạn đón đọc Chung Cực Toàn Năng Học Sinh của tác giả Sát Trư Đao.
Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Nếu ai từng đọc qua các truyện như Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi và Công Tử Điên Khùng, thì không thể bỏ qua truyện Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị nó được sánh bằng ngang hàng với nhau, tình tiết ngắn gọn súc tích, không dài dòng làm người đọc bị cuốn vào từng chương truyện. Nội dung chính của câu chuyện: Năm đó khi Diệp Trần được 18 tuổi thì bị người khác mưu hại, đã vậy còn liên lụy dưỡng mẫu chết thả. Cũng từ khi đó hắn dùng mười năm khổ luyện, đến cuối cùng báo thù rửa hận, giết sạch cừu nhân, nhưng cũng bị thế lực khắp nơi truy sát, cuối cùng bị vây ở trên đỉnh núi Everest. Đại thù đã trả, hắn vốn định nhảy núi tự vận, không nghĩ tới vậy mà ngoài ý muốn xuyên qua đến Tu Chân giới. Tám trăm năm về sau, hắn đã là đại tu sĩ Độ Kiếp kỳ, Tu Chân giới người người kính úy Cuồng Đế, nhưng lại bởi vì một trận đại chiến, trùng sinh lúc còn là thiếu niên...thay đổi những gì xảy ra kiếp trước, đối chiến tứ đại giới, tìm lại người yêu, trả thù bát đại tiên môn như thế nào? Mọi người hãy đón đọc. Cảnh giới: Tu chân cảnh giới từ cao tới thấp, tổng cộng chia làm tám Đại cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Phản Hư, Hợp Đạo, Độ Kiếp. Trên Địa Cầu võ học chi đạo: võ giả bình thường, Nội Kình võ giả, mà Nội Kình võ giả căn cứ cảnh giới cao thấp, lại phân làm Minh Kình, Ám Kình, Hóa Kình tam trọng cảnh giới. Hóa Kình, gần như có thể nói là võ học đỉnh phong, cho nên được tôn làm tông sư, ngoài ra còn các cảnh giới cao hơn. Người người tu đạo trên địa cầu, dựa theo cảnh giới phân chia, tổng cộng chia làm bốn Đại cảnh giới, phân biệt là Sơ Khuy, Huyền Quang, Thần Thông, Thành Đạo..." *** "Hi Nguyệt! Không được! Không..." Trong một căn phòng bệnh thuộc bệnh viện trung tâm thành phố Vân Châu, bỗng nhiên có một tiếng hét lớn, một thiếu niên từ trên giường bệnh đột nhiên ngồi dậy! "Hồng hộc ~ hồng hộc ~ " Thiếu niên này giống như là vừa mơ thấy ác mộng, mồ hôi nhễ nhại đầy đầu, miệng há to thở dốc liên tục, bỗng nhiên lập tức ngây ngẩn cả người lại, mặt mũi ngơ ngác hiện vẻ không thể tưởng tượng nổi, "Ta đang ở nơi nào đây? Ta nhớ rõ là lúc trước còn đang bị bát đại tiên môn vây công, Hi Nguyệt vì cứu ta, hy sinh tính mệnh của mình để đánh đổi, mạnh mẽ thúc giục Nguyệt Quang Bảo Giám, đưa ta rời khỏi, sau đó..." "Nguyệt Quang Bảo Giám chính là tuyệt thế thần khí, nghe đâu có khả năng vượt qua thời không, lẽ nào... ta trở lại quá khứ rồi?" Thiếu niên nhìn qua cảnh tượng phòng bệnh trước mắt mình, suy nghĩ nhất thời bay theo gió, Hắn tên là Diệp Trần, tám trăm năm trước bởi vì một nguyên nhân ngoài ý muốn, từ trái đất xuyên qua thời không tới Tu Chân giới, lại không nghĩ rằng mình là một thiên tài tu chân vạn người chưa chắc có được một, chỉ trong tám trăm năm, đạt tới thành tựu mà kẻ khác mấy vạn năm đều không có thể đạt tới, trở thành sự hiện diện hàng đầu trong thế giới đó, được người người tôn xưng là Cuồng Đế! Nhưng mà, cũng chính bởi vì thái độ làm người của hắn quá mức điên cuồng kiêu ngạo, ở Tu Chân giới tàn khốc, gây thù chuốc oán quá nhiều, cuối cùng vào lúc hắn độ thiên kiếp, bát đại tiên môn nhân cơ hội đấy cùng nhau bao vây tấn công hắn. Mắt thấy không thể tránh khỏi cái chết dưới sự bao vây tấn công của bát đại tiên môn, tình cảm chân thành mà cả đời hắn có được, Hi Nguyệt tiên tử vì cứu hắn, không tiếc lấy tính mạng của mình để đánh đổi, mạnh mẽ thúc giục thần khí Nguyệt Quang Bảo Giám, tạo thành thời không vặn vẹo, để hắn quay trở về tám trăm năm trước. "Kiếp trước của ta, sở dĩ ở tu chân giới ngông cuồng như vậy, đại khai sát giới khắp nơi, được người gọi là Cuồng Đế, cũng bởi vì đoạn quá khứ ở trên trái đất này, trong lòng ta để lại quá nhiều tiếc nuối! Thật ra thì cho dù bát đại tiên môn không có mưu đồ với ta, ta chỉ sợ cũng khó có thể chống nổi tâm ma kiếp... Bây giờ có cơ hội sống lại một lần nữa, tiếc nuối kiếp trước ta nhất định phải bù đắp từng việc! Nhưng mà không biết, ta còn có thể trở lại Tu Chân giới nữa hay không? Có thể gặp lại Hi Nguyệt của ta nữa hay không..."   Mời các bạn đón đọc Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị của tác giả Ngã Ý Như Đao.
Thổ Hào Hệ Thống
Mẫu thân bị hắn khí tiến vào bệnh viện! Phụ thân bởi vì hắn mà bị giới giải trí phong sát! Hàng xóm thấy hắn liền đi đường vòng đi! Toàn bộ người một nhà bị có quyền thế nhà ông ngoại ghét bỏ! Toàn gia kinh tế áp lực rơi xuống ca ca trên người, Cocoa ca chỉ là cái bị vùi dập giữa chợ tác giả, tuy rằng hành văn nhất lưu, nhưng đề tài bài cũ, nội dung vở kịch máu chó, cứ việc mỗi ngày gõ chữ mã đến hừng đông hai, ba điểm, lại chỉ có thể miễn cưỡng duy trì một nhà kế sinh nhai! Đối mặt này một đống cục diện rối rắm, mới vừa xuyên việt tới Chu Tinh trợn tròn mắt. Cũng may trời không tuyệt đường người, cường hào hệ thống từ trên trời giáng xuống, trợ giúp Chu Tinh giải quyết tất cả cửa ải khó, hết thảy đều từ làm một cái danh chấn tứ phương thần hào độc giả bắt đầu thay đổi. *** Cái gọi là cường hào hệ thống, nghe cao đại thượng, trên thực tế chân chính xem quyển sách này, cơ bản đều là đạo văn độc giả.     Sự thực làm sao, đại gia trong lòng cần phải nắm chắc, có mấy người toàn bộ hành trình chống đỡ chính bản, đại gia cũng có thể rõ ràng, đầy đủ mấy vạn người, mới mười mấy đặt mua, mới vừa lên giá tuần đầu tiên cũng còn tốt, đặt mua cũng không tệ lắm, có hơn ngàn người, nhưng tuần đầu tiên sau đó, đặt mua giảm mạnh, mấy trăm, sau đó biến thành mười mấy, nếu như otaku nhớ không lầm, khi đó ta đổi mới cũng không kém chứ? Đổi mới số lượng cũng không ít chứ? Chỉ là sau tới nhà xảy ra chuyện, mới liên tiếp dừng đăng chương rất lâu, nhưng ở trước đó mấy tháng, ta đổi mới vẫn là rất ổn định chứ? Vì lẽ đó không cần bắt ta đổi mới việc tới làm viện cớ, bởi vì thế đều là đặt mua giảm mạnh chuyện sau đó.   Mời các bạn đón đọc Thổ Hào Hệ Thống của tác giả Đơn Thuần Trạch Nam.

Fatal error: Uncaught Error: Call to a member function queryFirstRow() on null in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/view/congdong/layout/footer.php:6 Stack trace: #0 /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/index_congdong.php(98): require_once() #1 /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/index.php(8): require_once('/home/admin/dom...') #2 {main} thrown in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/view/congdong/layout/footer.php on line 6