Notice: Undefined variable: dm_xaphuongcode in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/router/route_congdong.php on line 13
Quản lý thư viện cộng đồng
Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cô Vợ Trọng Sinh

Vẫn giống như bao truyện ngôn tình khác, đều là mở đầu câu chuyện với cảnh ân ái của hai người khác giới. Và họ đến với nhau bằng thể xác, chứ tinh thần, trái tim thì hầu như chỉ là từ một phía hay vì vụ lợi gì đó. Trong Cô Vợ Trọng Sinh cũng là như thế, nhưng chua xót hơn là cô lại bị nhân tình kia cho là xem như món quà vì đã giúp anh rất nhiều. Và còn chua xót hơn khi cô “đến xách dép cho cô ấy cũng không xứng”. Nội dung truyện của Tô Tử: Hai năm trời yêu anh ta hết lòng, vì anh mà cam chịu, nhẫn nhịn, bao dung, thế nhưng đổi lại chính là một cái tát và một câu nói cực kì tàn nhẫn với Trương Tuyết Chi “Cô ấy là người phụ nữ mà tôi yêu, cô xách giày cho cô ấy cũng không xứng!” Có lẽ cô được ông trời thương xót, cho cô sống lại một lần nữa. Lần này, tuyệt đối cô không cho mình sống thấp hèn nữa, thề phải bảo vệ người mình yêu quý! Nghe đồn cậu chủ nhà họ Tiêu máu lạnh vô tình, không gần nữ sắc, nhưng lại cưng chiều độc nhất cô đến tận xương tủy. *** “Trương Tuyết Chi khổ sở yêu anh hai năm trời, vì anh mà cửa nát nhà tan, chỉ để đổi lại một cái tát tàn nhẫn từ anh”. Và kèm theo câu nói “Cô ấy là người phụ nữ mà tôi yêu, cô xách giày cho cô ấy cũng không xứng!”. Nghe có vẻ quá xót xa cho một cô gái lụy tình. Không biết vì lý do gì mà anh này lại buông lời nhục mạ cô như vậy? Là do anh không tốt, là người sỏi đá không hề biết rung động? Hay là do bản thân cô không tốt? Mở đầu truyện Cô vợ trọng sinh đã lôi kéo được độc giả đi tiếp vào các chương khác để biết diễn biến câu chuyện như thế nào. Vẫn giống như bao truyện ngôn tình khác, đều là mở đầu câu chuyện với cảnh ân ái của hai người khác giới. Và họ đến với nhau bằng thể xác, chứ tinh thần, trái tim thì hầu như chỉ là từ một phía hay vì vụ lợi gì đó. Trong Cô vợ trọng sinh cũng là như thế, nhưng chua xót hơn là cô lại bị nhân tình kia cho là xem như món quà vì đã giúp anh rất nhiều. Và còn chua xót hơn khi cô “đến xách dép cho cô ấy cũng không xứng”. Bi kịch không chỉ dừng lại ở đó, Trương Tuyết Chi còn bị sốc nặng hơn khi nghe tin cha mình tự sát. Hơn hai năm qua, cô đã vì người đàn ông này mà khiến gia đình mình lâm vào cảnh “ba bị công an điều tra, mẹ kế lại cuỗm đi hết tiền gửi ngân hàng, em trai cùng cha khác mẹ vì muốn trút giận cho cô bị phán tội cố ý đả thương người khác bị phạt tù ba năm”. Và cô cũng bị chà đạp thể xác lẫn tình cảm chân thành của mình. Lúc này, chỉ muốn chết đi cho xong. Và như ước nguyện, nhưng chỉ là một nửa, Tuyết Chi đã được trọng sinh, qua trở về thời điểm hai năm trước, khi mà gia đình cô vẫn sống ấm êm, hạnh phúc, và nhất là vẫn chưa quen biết Bắc Minh Hạo. Từ lúc Cô vợ trọng sinh trương tuyết chi sống lại mới thật sự là trọng điểm chính của câu chuyện. Mở đầu câu chuyện là sự xuất hiện của Trương Tuyết Chi và Bắc Minh Hạo. Và cho rằng đây là hai nhân vật chính của truyện, nhưng tác giả đã khéo léo dẫn dắt người đọc, tạo nên sự lầm tưởng đây chính là phần chính, nhưng không. Trước lúc xảy ra thời điểm cô trọng sinh đã gặp lại Tiêu Chí Khiêm. Đây là người đàn ông yêu cô say đắm, đến mức quên cả lối về “Cho dù có vì cô mà mất đi đôi chân, anh cũng không nỡ trách cô một câu” nhưng cô lại làm tổn thương sâu sắc nhất người đàn ông này trong cuộc đời mình. Đây mới chính là mấu chốt để dẫn dắt, tạo nên nội dung ly kỳ, hấp dẫn của truyện ngôn tình này. Truyện cô vợ trọng sinh trương tuyết chi thật sự ly kỳ từ lúc Trương Tuyết Chi được trùng sinh. Nó giống như thể loại truyện xuyên không, quay về thời điểm quá khứ. Như trong truyện này chỉ lùi lại hai năm nhằm để cứu vãn cuộc sống bế tắc, nhiều lỗi lầm của một cô gái chỉ vì yêu lầm người. Nó là cơ hội để cô thay đổi lại mọi thứ, hạn chế đến mức tối thiểu nỗi đau mà mình đã gây ra cho gia đình và những người thân yêu. Ba bị tù tội, đến nỗi tự vẫn, em trai đi tù và nhất là “người cô không muốn tổn thương nhất chính là anh” Tiêu Chí Khiêm. Vụ tai nạn bất ngờ xảy ra đó đã khiến cô quay trở về 2 năm trước. Vì thế mà cô biết yêu thương em cùng mẹ khác cha với mình là Trương Thịnh Hải và tận hưởng sự chăm sóc của mẹ kế. Và nhất là bù đắp sự tổn thương của mình với Tiêu Chí Khiêm. Đúng là trời cao đã thương xót cho cô, giúp cô bù đắp lại mọi lỗi lầm của mình sau khi tái sinh. Mọi chi tiết sẽ càng thấy rõ hơn trong từng phân cảnh của Cô vợ trọng sinh tố tư. Tác giả đã khắc họa khá rõ tính cách của từng nhân vật. Đầu tiên là nhân vật nữ chính, Trương Tuyết Chi, một cô gái đúng như người xưa nói cô được đẻ bọc điều. Mọi người trong dòng họ Trương đã xem cô như báu vật, nhất là ba cô luôn có tư tưởng trọng nữ khinh nam, “nếu như con nhóc này xảy ra chuyện gì, ba con sẽ không tha cho con đâu”. Ngoài vị trí trong gia đình thì vị trí trong xã hội càng đáng là niềm mơ ước của bao cô gái, là con gái cưng của chủ tịch thành phố. Xét về ngoại hình thì không chê, “bờ mông căng tròn để lộ một đôi chân dài đẹp đẽ. Mái tóc dài đen nhánh tùy ý thả xõa trước ngực, hai màu trắng đen tạo một cảm giác kích thích thị giác mạnh mẽ, tràn đầy khiêu gợi.” Về tính cách thì đây là một cô gái luôn có suy nghĩ chu đáo trước mọi hành động, lời nói và cử chỉ của mình. Tuy gia cảnh và ngoại hình của cô cao hơn nhiều người nhưng không vì thế mà tỏ ra cao ngạo với mọi người xung quanh. Đứng cùng vị trí nhân vật chính nữ thì Tiêu Chí Khiêm cũng được tác giả ưu ái nhiều hơn bằng các từ ngữ mỹ miều khi miêu tác vẻ đẹp, tính cách. Bề ngoài luôn toát lên vẻ đẹp chuẩn soái ca nhưng vô cùng lạnh lùng, mang băng giá đến mọi nơi, làm cho mọi cô gái đều bị mê hoặc, nhưng anh thì“ngoại trừ người mà anh cảm thấy hứng thú, còn lại đều là phông nền mà thôi.” Nói đúng hơn thì đây là nhân vật có tính cách khó đoán nhất. Không thể ngờ vẻ ngoài mang danh là con trai của tập đoàn họ Tiêu, lại đánh giá là bệnh thần kinh nhưng thân thế của anh mới thật đáng bất ngờ. Sau lưng anh có một thế lực rất lớn, “có ai có thể nghĩ đến, một người bị cười nhạo là thần kinh lại có thể là người Hồng Môn”, lại là một trong tứ đường chủ. Đây là một Thiên Địa hội có tiếng tăm lẫy lừng. Ngoài hai nhân vật chính ra thì trong Cô Vợ Trọng sinh của Tổng giám đốc còn có rất nhiều nhân vật khác. Sự xuất hiện của họ chủ yếu là làm tăng thêm sự hấp dẫn cho truyện, làm cho câu chuyện tình yêu của họ thêm phần sinh động. Một Bắc Minh Hạo tài giỏi, đẹp trai nhưng cũng lắm mưu mô và thủ đoạn, một Đỗ Hân Vinh dịu dàng, xinh đẹp, nhưng luôn có những đố kỵ và tính toán cho bản thân, một bà mẹ kế chỉ người đến lợi ích riêng cho mình như bà Nguyễn Thanh Mai, bà Kiều Nhã…. Và còn có những ông bố, đại diện là một người luôn hết mực yêu thương con như Trương Hồng Khánh, hay Tiêu Chính Thịnh mà nghĩ là hạnh phúc của bản thân mình. Truyện Cô Vợ Trọng Sinh là thể loại truyện ngôn tình. Vì thế mà những câu từ, ngôn ngữ chính chủ yếu là thiên về tình cảm, những biểu hiện của sự yêu thương dành cho đối phương. Như Chí Khiêm ngồi bên cạnh và “tay chống cằm, nhìn cô với ánh mắt say mê. Cứ như xung quanh không có ai. Hay khi anh tuyên bố chủ quyền “cô ấy là của tôi” với mọi người xung quanh. Trong tất cả danh sách các truyện Trọng Sinh hoàn Trang 2 thì Cô vợ trọng sinh của Tố Tư đã thành công hơn khi dẫn dắt người đọc qua những tình tiết gay cấn, khi em trai Tuyết Chi bị ức hiếp tại quán bar, bị đòi tiền mới để yên. Lúc này, cô đã đem tiền đầu tư hết vào cổ phiếu, nên không có tiền. Lúc đang suy tính thì Minh Hạo xuất hiện và cứu hai chị em nhà họ Chương. Và dọc đường đã gặp Chí Khiêm, từ đó xảy ra những ẩu đả của hai người đàn ông khi yêu cùng một cô gái. Trong truyện không thể thiếu những phân đoạn tình cảm lấy đi nước mắt của người xem. Nếu Trọng sinh thành có vợ nhỏ của Lục thiếu wikidich gây cho chúng ta cảm giác vừa thích, vừa tức khi xem diễn biến tình cảm của đôi nam nữ chính thì trong Cô vợ trọng sinh làm cho độc giả hiểu được từng suy nghĩ của nhân vật. Khi nằm trong tình thế nhận sự giúp đỡ của Minh Hạo để cứu em trai mình, Tuyết Chi đã phải thực hiện tờ giao kèo, buộc phải đi cùng anh một ngày. Với một nụ hôn không được báo trước, Minh Hạo lại nhìn thấy “ngọn lửa oán hạn đang hừng hực trong đôi mắt đang nhìn anh của cô”. Chính những khoảnh khắc này Tuyết Chi phát hiện, mình muốn quên đi mọi thứ nhưng không được. Khác hẳn với Nàng dâu trọng sinh Review, truyện này đã làm nổi bật tình cảm của hai nhân vật chính dành cho nhau. “Chỉ cần là việc em mong muốn… chỉ cần là việc em thích… chỉ cần là việc em muốn” thì Chí Khiêm sẽ hoàn thành đã làm cho trái tim của Trương tiểu thư quặn thắt từng đợt, rất đau. Hay với một câu nói đầy bá đạo của Chí Khiêm “nếu nó dám làm em bị thương anh sẽ san bằng nơi này” đủ làm mềm nhũn trái tim của bao cô gái. Truyện Cô Vợ Trọng Sinh đã dẫn dắt người xem từ tình tiết chính lúc đầu Trương Tuyết Chi đến với Tiêu Chí Khiêm là vì sự áy náy và trách nhiệm nhưng bây giờ vô tình đã trở thành thói quen. Đó là một thứ tình yêu trong sáng, không hề vụ lợi hay mang tính cá nhân nào. Tuy cũng là thể loại ngôn tình xuyên không nhưng nó vẫn ở lại thời đại của hiện tại nhưng giúp người đọc diễn hình dung mọi diễn biến cốt truyện hơn. Và đừng quên đến với Vietwriter.vn để đọc đầy đủ nội dung các chương của truyện. *** Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy.  Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Tuyết Chi. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má.  Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc.  Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng…  Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô.  Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào.  Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô.  Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc.Mời các bạn đón đọc Cô Vợ Trọng Sinh của tác giả Tố Tư.

Nguồn: dtv-ebook.com

Đăng nhập để đọc

Trùng Sinh Chi Kế Mẫu - Thập Nhất Bà Bà
Có lẽ, đối với nàng mà nói chết chẳng có gì đáng sợ, sống trong đau khổ mới cần sự can đảm. Từ địa vị cùng gia đình của nàng giờ đây đều nằm trong tay kẻ khác. Phụ mẫu tuyệt tình ước gì không sinh ra nàng, muội muội độc ác muốn cho nàng nếm mùi vị mất hết tất cả, ngay cả Cửu vương cũng nói chưa từng yêu nàng. Đúng là đau đớn thật . . . Đến khi nàng sống lại, đôi mắt vốn dĩ ngờ nghệch đột nhiên trở nên mạnh mẽ cùng lạnh lùng. Lời cầu hôn từ Cửu vương gia và Thương gia cùng lúc đưa tới, nàng mỉm cười ấm áp: "Không phải Nhã nhi rất thích Nam Cung Ngạo hay sao? Thân là tỷ tỷ, ta tất nhiên phải nhường cho muội." Làm thê tử một lão già đã yên vị trong quan tài vẫn tốt hơn danh vị Cửu vương phi hữu danh vô thực. Chỉ là, nàng không ngờ . . . Nhi tử Thương Hàn băng lãnh: "Di nương, đừng tùy tiện phối hôn cho ta, thê tử của ta chỉ có thể là nàng!" Nhi tử Thương Vũ yêu nghiệt: "Di nương, vì sao ta vừa nghĩ đến nàng, đã muốn bổ nhào vào nàng ?" Nhi tử Thương Phong ôn nhu: "Vân nhi, ngoan ngoãn đứng yên, ta muốn hôn nàng." Nhi tử Thương Dạ phẫn trư ăn lão hổ: "Chúng ta tạo cục cưng đi, di nương!" Nàng hét to: "Lão nương là kế mẫu của các ngươi!" *** Thương phủ -- Nhược Nguyệt Vân vừa trở về thì đã thấy Uyên nhi đứng chờ nàng ở cửa. Bên cạnh nàng ta còn có một bóng dáng trắng toát xuất trần tựa trích tiên -- Thương Phong. Thương Phong yên lặng nhìn Nhược Nguyệt Vân, đôi mắt lướt qua y phục trên người nàng. Biết đấy là y phục mình tặng cho nàng, hắn hài lòng mỉm cười, nụ cười mang theo hơi ấm của gió xuân, đẹp đến cực hạn, khiến nàng ngây dại trong phút chốc. "Phu nhân về rồi! Như thế nào, phản ứng của bọn người Nhược gia ra sao? Họ có ngạc nhiên không? Có tức điên lên không? Bọn họ cư xử với phu nhân như thế nào? Mau nói cho Uyên nhi biết đi, tò mò chết đi được!" Uyên nhi hệt như con chim chích chòe nhiều chuyện, không ngừng líu ríu bên tai Nhược Nguyệt Vân, làm cho nàng vừa bực bội lại vừa buồn cười. Nhược Nguyệt Vân mệt mỏi lắc đầu, từ chối trả lời. Nàng tùy tiện ngồi xuống một cái ghế, Uyên nhi hiểu ý giúp nàng rót một ly trà. Nhược Nguyệt Vân nhấp một ngụm trà nóng, cảm thấy cơ thể sảng khoái hơn rất nhiều. Thương Phong biết nàng không quan tâm đến hắn, dù hắn có đứng ở đây chờ đợi nàng thì nàng cũng xem như không thấy hắn. Con ngươi đen láy như vì sao nháy mắt ảm đạm, nồng đậm bi thương nhanh chóng tràn đầy, cả người trầm xuống. Hắn thâm tình nhìn nàng một chút, sau đó lẳng lặng rời đi. "Thương Phong, ta đã cho ngươi đi chưa?" Không nhìn không có nghĩa nàng là không để ý hắn. Vẻ mặt buồn bã đó làm nàng khó chịu vô cùng, cứ như nàng là tội nhân thiên cổ, làm cho dung nhan như hoa của Thương Phong ủ rũ như sắp héo tàn. Tuy lời nói của Nhược Nguyệt Vân vẫn lạnh nhạt như cũ nhưng Thương Phong lại cực kì vui mừng, hóa ra nàng vẫn còn chú ý đến hắn! Nàng nhìn gương mặt tươi cười trở lại của hắn, tâm có chút mềm đi, mím môi thật lâu mới nói: "Đa tạ ngươi, y phục rất đẹp!" Thương Dạ âm thầm cắn răng, tam ca lợi hại hơn hắn nghĩ, thì ra huynh ấy đã sớm hối lộ quà cho nàng! Thương Vũ thì ngược lại, hắn không để tâm chút nào, Phong đệ tặng nàng y phục, vậy thì ta tặng nàng tấm thân trong trắng của ta! Ta đáng gia hơn bộ y phục kia rất nhiều a! Ha ha ha! Không cần ganh tỵ với Phong đệ! ... Mời các bạn đón đọc Trùng Sinh Chi Kế Mẫu của tác giả Thập Nhất Bà Bà.
Trọng Sinh Sủng Phi - Cửu Lam
Phùng Liên Dung vẫn cảm thấy, mình và Thái tử duyên phận quá cạn. Cho nên đời này, nàng chỉ nghĩ không bạc đãi bản thân, ăn tốt uống tốt ngủ tốt, dành giụm tiền gửi cho người nhà cũng liền thỏa mãn. Kết quả, nàng không chỉ làm những chuyện này, còn sinh hài tử cho Thái tử. Sau cùng, còn làm nương nương độc sủng lục cung. Warn: Truyện này sủng tuyệt đối, mang hơi hướng điền văn, có cung đấu nhưng không nhiều, hoàng hậu không quá độc ác, nam 9 độc sủng nữ 9, ai thích thể loại này mời ở lại, ai dị ứng với thể loại này xin dừng chân quay người bước ra.  *** Review của một bạn đọc convert: Nữ chính thiện lương, ôn nhu và dịu dàng, kiếp trước nàng yêu thái tử từ cái nhìn đầu tiên, nhưng nàng chỉ là một quý nhân, cộng thêm việc chỉ đến gần thái tử thôi là chân tay nàng đã bủn rủn rã rời rồi, nói chi đến việc tranh thủ chân ái, nàng không được sủng, 6 năm sau thì bệnh chết. Sau đó nàng trùng sinh, nàng vẫn yêu thái tử như vậy, con người ôn nhu tuấn nhã đó. Nhưng nàng cũng biết học cách bảo vệ mình, gần chàng, nàng hoan hỉ, xa chàng nàng cũng không bi thương. Nàng điềm tĩnh và không nhút nhát nữa, kiếp này, nàng quý trọng từng phút giây được ở bên chàng, không xa cầu gì nhiều. Nam chính ấn tượng nàng, vì nàng ôn nhu và thiện lương. Nam chính yêu nàng có lẽ vì chàng luôn nhìn thấy thâm tình hóa ra không hết trong đôi mắt nàng, chàng sủng nàng. Chàng trở thành hoàng đế, tam cung lục viện vây quanh, nhưng chàng độc sủng nàng, vì nhìn không được nàng bi thương. Chàng không nói thích nàng, chỉ dùng hành động để thể hiện điều đó. Chàng muốn nàng thừa nhận trước “Chấp tử tay, bạch đầu giai lão” chàng nói. ” Tam sinh tam thế, thiếp đều muốn gả cho chàng” nàng đáp lời. *** Phùng Liên Dung tròn tâm nguyện về nhà ngoại, không qua nửa năm liền lại có thai, Triệu Huy Nghiên cười an ủi nàng: "Mẫu hậu, ngài không cần lo lắng đệ đệ, dưỡng thai cho tốt." Ý là trọng trách trông em trai liền giao cho nàng. "Có điều phải sinh muội muội cho con!" Nàng mãnh liệt yêu cầu. Nàng có ba vị huynh đệ, thật sự là đủ, chỉ muốn thêm một muội muội, hai người có thể nói chút tâm sự nho nhỏ của thiếu nữ. Phùng Liên Dung cười nói: "Hơn phân nửa là vậy, vi nương cũng muốn nữ nhi mà, làm bạn với con nữa." Triệu Thừa Diễn trêu ghẹo nói: "Nhiều muội muội là tốt, còn sinh để thâm bạn, con thấy chưa chắc, chờ tiểu muội lớn lên, Huy Nghiên đều đã lập gia đình, đợi không kịp." Triệu Huy Nghiên mặt đỏ lên, nói lại: "Ai lập gia đình, ta mới không gả đâu, nhưng là huynh muốn cưới thê, mẫu thân còn phải quan tâm." "Quan tâm cái gì?" Triệu Thừa Diễn không phải người dễ xấu hổ, "Không tệ lắm là được." Phùng Liên Dung khóe miệng giật giật: "Chuyện lớn cả đời há có thể qua loa? Cha con nói mấy vị đại nhân kia làm quan là không tệ, nhưng nữ nhi của bọn họ dạng gì, dù sao cũng không biết rõ." Triệu Thừa Diễn cười cười: "Không phải là sợ mẫu hậu mệt nhọc sao, con thấy Tam thẩm, Tứ thẩm đều là phụ hoàng chỉ, không có gì không tốt. Tam thúc Tứ thúc phu thê ân ái, sở thích hợp nhau kìa." "Vậy cũng đúng." Phùng Liên Dung gật gật đầu, có điều nhi tử nàng dù sao cũng khác, nàng nhất định phải dùng nhiều chút tâm tư. Thấy nàng trầm tư, Triệu Thừa Mô nói: "Hôn sự của Đại ca, con thấy mẫu hậu vẫn là chờ sinh xong rồi lại nói, cũng không gấp ngay lúc này." Hắn sợ mẫu thân phân tâm, càng thêm mệt mỏi. Triệu Thừa Diễn nghe xong cười một tiếng: "Đúng vậy, chờ sau này, lo liệu cho ta và Tam đệ luôn." "Nói vậy." Phùng Liên Dung trừng mắt: "Con đấy, càng lớn càng không đứng đắn, chuyện như thế có thể làm chung sao? Còn Nhị đệ con nữa, lại nói, hắn nhưng là còn chưa muốn trở về?" ... Mời các bạn đón đọc Trọng Sinh Sủng phi của tác giả Cửu Lam.
Sống Lại Bảo Vệ Hạnh Phúc - Băng Thủy Đích Ngư
Kết quả về tình yêu bi kịch của thanh niên trí thức xuống nông thôn và cô gái nông thôn. Cuộc sống dè dặt bên người ba khi mẹ mất. Trong lúc hôn nhân của mình cũng không thể làm chủ bị gả cho người chồng không tốt. Tiểu Hoa lại trở về cuộc sống có ba, có em trai khi còn bé. Sống lại lần nữa chọn cuộc sống không giống như trước kia. Lần này không để cho bản thân tiếc nuối. Bảo vệ hạnh phúc thuộc về mình. Tìm một tình yêu cho bản thân và tìm người mình yêu để sống những ngày tốt đẹp sau này. Không còn cầu gì nhiều. *** “Chị, chị... chị thấy thế nào?” Tiểu Hổ nhìn gương vài lần sau đó chạy đến trước mặt Tiểu Hoa hỏi. Tiểu Hoa đưa tay lên sờ soạng đầu tóc ngắn ngủn của nó một chút cười nói: “Em trai của chị hôm nay rất tuấn tú!” Tiểu Hổ tiến lên ôm lấy Tiểu Hoa, để đầu lên trên vai cô nói: “Chị, cám ơn chị!” Tiểu Hoa đưa tay lên đánh vào đầu nó một cái tát, quay mặt sang xấu hổ nói: “Cảm ơn cái gì chứ? Chị là chị của em!” Tiểu Hổ ôm thật chặt Tiểu Hoa, Tiểu Hoa cũng vây quanh ôm tiểu Hổ, cũng nhẹ nhàng vỗ vỗ lên lưng của nó. “Chú rể thu xếp thế nào rồi?” Cao Giang Cảnh đẩy cửa vào hỏi, kết quả vừa đẩy cửa ra sắc mặt biến thành màu đen, túm Tiểu Hoa qua nói với tiểu Hổ: “Một hồi thì có vợ để mà ôm.” Tiểu Hoa cười một tiếng. An ủi tiểu Hổ xong thì đi đến phòng ba Giang, kết quả ba Giang đang co quắp không ngừng túm quần áo, muốn nó càng thẳng hơn. Tiểu Hoa cười tiến lên nói: “Ba! Vốn là ủi vô cùng thẳng, không cần lo lắng nữa!” Ba Giang ngốc nghếch cười nhìn Tiểu Hoa có chút ngượng ngùng hỏi: “Một lát ba không lên sân khấu nhường cho con nói có được không? Người ta có thể cảm thấy không tốt hay không?” “Nếu không thì ba lên?” Tiểu Hoa hỏi. Ba Giang vội vàng lắc đầu nói: “Ba không thể nói được, nói không được...” “Vậy không cần lo lắng, ba à! Cứ ở nhà chờ, một lát thì con dâu cưới vào cửa!” Tiểu Hoa an ủi ba nói. Ba Giang gật đầu một cái lại hỏi chuyện này đến chuyện khác, bao lì xì mang đủ không? Nhẫn để ở đâu? Giấy kết hôn cất xong chưa, vv... Tiểu Hoa đều nhất nhất trả lời. Rốt cục người bên ngoài chuẩn bị xong không, chuẩn bị cầm pháo đi đón chú rể. Tiểu Hoa cười cười với ba Giang mới đi ra ngoài. Kết quả vừa ra khỏi cửa thì nhìn thấy hai tên nhóc quỷ nhà mình một đứa cầm lấy pháo, một đứa cầm bật lửa còn cách đó không xa, vì thế cô vội vàng kêu bọn nó lại. “Các con hôm nay an phận cho mẹ một chút! Nhớ kỹ chưa?” Tiểu Hoa một tay túm một lỗ tai của hai đứa hỏi. “Nhớ kỹ! Nhớ kỹ!” Nhiên Nhiên vội vàng nói. Thần Thần cũng không chịu yếu thế nói: “Bảo đảo phục tùng mệnh lệnh, mẹ, nhẹ chút... đau...” Tiểu Hoa nghe được bọn nó trả lời sau đó mới buông lòng tay nói: “Hôm nay ngoan ngoãn ở bên ông ngoại, biết không?” Hai bé vội vàng gật đầu một cái từ trong đám người vọt vào trong phòng. Tiểu Hoa chà xát tay cũng có chút khẩn trương nhỏ. Hôm nay là hôn lễ của tiểu Hổ, làm chị Tiểu Hoa vẫn cảm thấy không có chuẩn bị thỏa đáng. Bất quá nhìn thấy em trai ở phía trước cười vui vẻ thì Tiểu Hoa càng không ngừng nói cho mình phải cố lên. Chỉ chốc lát sau chờ người dẫn chương trình sau khi nói xong thì Tiểu Hoa và tiểu Hổ ngồi vào trong xe, ở trong tiếng pháo chạy đến nhà cô dâu. ... Mời các bạn đón đọc Sống Lại Bảo Vệ Hạnh Phúc của tác giả Băng Thủy Đích Ngư.
Sợ Yêu - Hường Nguyễn
'Nhiên Nhiên, tôi biết em hận tôi nhưng đứa con trong bụng Y Y là cháu gái em, sao em lại giết chết nó? ''   ''Em...Em không làm, không phải em.''   ''Cô còn chối hả? Chính cô đã hại Y Y và cả tôi mất đi đứa con này, tôi không tha cho cô đâu''   ''Nghiêm...''       ----------------    Cô và anh yêu nhau sáu năm.   Cô luôn  bên anh mỗi khi anh buồn.   Cô luôn bên anh mỗi khi anh gục ngã.   Cô luôn âm thầm giúp đỡ anh về sự nghiệp.   Nhưng cái cô nhận được sau sáu năm yêu anh chỉ là thiệp cưới của anh và người chị gái sinh đôi cô luôn yêu mến.   Anh nói anh đến với cô là do anh nhầm lẫn, người anh yêu luôn là chị cô.   Anh nói cô và anh không thể có kết quả.   Anh nói anh luôn cố gằng chịu đựng cô.   Anh nói cô yêu anh chỉ vì gia tài của anh.   Mẹ anh yêu quý cô mà ghét bỏ anh với chị gái cô ở bên nhau, anh cho rằng cô là người đứng sau.   Chị cô sảy thai, anh nói do cô, liền có người cưỡng hiếp cô, may mắn cô trốn thoát.   Cô báo cảnh sát nhưng cũng chỉ là không có chứng cớ.   Cô hận, hận người đàn ông năm đó nói lời yêu cô, hận bản thân ngu ngốc tin lời anh nói.   Bên nhau những sáu năm, anh cuối cùng vẫn không hiểu gì về cô.   Đêm mưa hôm đó, để trả thù cho cái thai trong bụng chị gái cô, anh tự mình lái xe đâm chết cô.   Anh không biết rằng cái thai đó không phải của anh.   Anh không biết rằng người năm đó cứu anh khỏi ngọn lửa chính là cô.   Đưa cô đến bệnh viện, anh nhẫn tâm ép cô đóng dấu vào đơn hiến tủy. Đáng lẽ cô có thể được cứu *** Phỏng vấn Mạc Quân Thần về cuộc sống gia đình: MC: Xin chào Mạc Tổng, anh có thể dùng hai từ để miêu tả cuộc sống hiện tại của mình. MQT: Hài Lòng. MC: Hài lòng như nào ạ? MQT: Vợ đẹp, con ngoan và.... MC: Và gì ạ? MQT: Và có trụ cột gia đình rất đẹp trai và tài giỏi. MC: -.- ------ MC: Chuyển vấn đề khác, Mạc Tổng thấy vợ mìn có điểm gì cần thay đổi không? MQT: Có MC: Điểm gì ạ? MQT: Hôn. MC: Mạc tổng cảm thấy vợ mình hôn không đạt sao? MQT: Không phải, ý tôi là cô ấy cần hôn tôi nhiều hơn. MC: Mỗi ngày hai người hôn nhau trung bình bao nhiêu lần? MQT: Mấy chục lần. Nhưng tôi vẫn thấy không đủ, chỉ muốn đút cô ấy vào túi lúc nào cũng mang theo. MC: -.- ---------- MC: Vậy anh thấy bản thân mình có ưu điểm lớn gì không? MQT: Có MC: Là gì? MQT: Nếu tôi kể xong thì hết giờ phát sóng chương trình rồi. MC( Chuyển nhanh đề tài): Vậy còn khuyết điểm? MQT: Quá đẹp trai khiến vợ tôi cảm thấy không an toàn, đôi lúc tôi nghĩ nên làm mình xấu đi nhưng lại không nỡ. MC: -.- --------- MC: Mạc Tổng đã từng trải qua bao nhiêu mối tình? MQT: Một. MC( Ngạc nhiên): Thật không vậy? MQT: Tôi chỉ yêu vợ mình. MC: Vậy anh muốn có mấy đứa con? MQT:Một đứa. MC: Tại sao? MQT: Mỗi lần đẻ là lại bị kiêng khem mấy tháng, tôi không chịu được. MC:-.- --------- MC: Nghe nói lúc trước Mạc Tổng là một người rất lãnh khốc, tàn nhẫn. MQT: Đúng vậy. MC: Vậy sao anh bỗng nhiên trở thành một người dịu dàng? MQT: Tôi chỉ dịu dàng với một mình em. Mà tập dược cái quái gì? Trác Nhiên em thôi bày trò đ, anh trả lời mỏi mồm rồi đấy. Cởi quần áo ra và đi ngủ đi. Trác Nhiên: Sao phải cởi quần áo? MQT ( Trực tiếp xé áo lầm bầm): Mua áo mỏng tiện ghê. Vâng mai mới phỏng vấn và bạn học Trác Nhiên hơi lo lắng nên bắt chồng nửa đêm dậy tập dược cùng cô:v MC từ nãy đến giờ đều là Trác Nhiên nhé Mời các bạn đón đọc Sợ Yêu của tác giả Hường Nguyễn.

Fatal error: Uncaught Error: Call to a member function queryFirstRow() on null in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/view/congdong/layout/footer.php:6 Stack trace: #0 /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/index_congdong.php(98): require_once() #1 /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/index.php(8): require_once('/home/admin/dom...') #2 {main} thrown in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/view/congdong/layout/footer.php on line 6