Notice: Undefined variable: dm_xaphuongcode in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/router/route_congdong.php on line 13
Quản lý thư viện cộng đồng
Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tham Thiên - Phong Ngự Cửu Thu

Sau thành công của tác phẩm Tàn Bào, đầy mới lạ và ấn tượng trong thể loại tu chân, Tham Thiên là tác phẩm thứ hai của tác giả Phong Ngự Cửu Thu. Thiên Thư tàn quyển xuất hiện khiến người thiên hạ điên cuồng tranh đoạt. Vậy rút cuộc nó đơn thuần là cơ duyên tạo hóa hay còn ẩn tàng huyền cơ gì? Việc tu hành chẳng lẽ chỉ vì ham muốn trường sinh bất lão? *** Cuối thu năm 540 sau công nguyên, tại Trường An, kinh đô nước Ngụy. Trời bắt đầu đổ mưa từ giờ Ngọ, ban đầu chỉ là mưa nhỏ, khi mặt trời xuống núi thì chuyển mưa lớn khiến trên đường có rất ít người qua lại. Thêm nữa, dù chưa tới lúc lên đèn nhưng vì sắc trời chuyển tối sớm nên trong thành lục tục thấy xuất hiện những ánh đèn. Ánh sáng chủ yếu tập trung ở khu vực có phạm vi chừng mười dặm phía đông thành, đó chính là nơi xây dựng hoàng thành đồng thời là khu vực mà các những người phú quý sinh sống. Tây thành kém phồn hoa hơn, số hộ gia đình thắp đèn không nhiều lắm, nhưng phía Tây Bắc của Tây thành có một nơi phát ánh sáng mà độ sáng ở đó mạnh hơn ánh đèn rất nhiều, ánh sáng lại bập bùng liên tục. Nơi tỏa ra ánh sáng đó là một tòa miếu thờ không lớn lắm lại khá rách nát, tường miếu lẫn phòng hai mé đông tây đều đã sụp xuống, hiện tại chỉ còn mỗi một gian mà khi trước vốn là chính điện đặt tượng thần được thờ cúng. Nơi thần đàn của chính điện đặt một pho tượng thần, có điều vì không có người chăm lo bảo vệ nên tượng thần này đã bị hư hại nghiêm trọng, nước sơn bong tróc để lộ phần thân gỗ ra ngoài khiến người ta khó mà nhận ra đó là thần thánh phương nào nữa rồi. Ngay giữa đại điện có một đống lửa, quanh đó có mấy đứa trẻ ăn xin vận quần áo tơi tả, những đứa này tuổi còn khá nhỏ, đứa lớn nhất cùng lắm chỉ mười ba mười bốn tuổi, còn đứa nhỏ nhất đoán chừng chỉ khoảng tám chín tuổi. Đứa lớn nhất bọn, nhìn qua thấy ngực hơi phồng lên, chắc hắn là con gái, hiện tại đang nâng một bát nước thuốc đồng thời nói chuyện với một đứa nhỏ nằm phía trước tượng thần. Đứa nhỏ nằm trên đống rơm kia khoảng mười hai, mười ba tuổi, là con trai, rất gày, hơn nữa chẳng hiều vì sao nó chẳng buồn đón nhận chén thuốc mà cô bé đưa đến, chỉ đưa mắt nhìn trừng trừng cô bé kia, còn mặc cho cô bé nói gì nó cũng tuyệt không chịu nhận chén nước thuốc. Ngoài hai đứa bé này ra, trong miếu còn hai đứa nữa, một cậu bé đang nấu cơm, có điều nói nấu cơm với ăn xin ăn mày thì chẳng qua cũng chỉ là tiến hành phân loại thức ăn, tiếp đó lần lượt bỏ vào hai bình sứ treo trên bếp lửa, điểm đáng chú ý ở đây là không như ăn xin thông thường gày gò, ốm yếu, nhóc này rất mập mạp trắng trẻo. Đứa cuối cùng là một bé gái đang nhóm củi, cô bé này có đôi mắt rất to, chưa thấy mở miệng nói câu nào mà chỉ dùng tay ra tín hiệu với người khác nên hẳn là bị câm. Cô bé đưa thuốc khi nãy thấy bạn mình cố chấp không chịu uống thuốc nên có phần nóng giận, tuy vậy cô cũng không tá hỏa nổi cáu mà chỉ nhẹ nhàng hỏi lý do. Đứa bé trai đang nằm không nhìn cô mà nghiêng đầu sang một bên, miệng cũng chẳng đáp lời. Cô bé khuyên thêm mấy câu đoạn lại đưa chén thuốc tới nhưng đứa bé trai kia đột nhiên ngồi bật dậy, rất nhanh vung tay hất đổ chén thuốc, hơn nữa còn giận dữ nhìn cô bé trừng trừng. Cô bé vội vàng đi nhặt lại chén thuốc, chén thì không bể nhưng nước thuốc đã đổ hết ra nền đất. Đứa bé trai nghiêng đầu nhìn cô bé, sự giận dữ trong mắt từ từ tan biến, thay vào đó là đau thương cùng cực, sau một thoáng nó đưa tay áo lau nước mắt rồi thả người nằm vật xuống, miệng vẫn chẳng nói câu nào. Cô bé bất đắc dĩ nhìn đứa bé trai đang nằm một cái đoạn cầm chén thuốc đưa cho tên mập đang nấu cơm, mặt cô không khỏi âu lo khi thấy trời mưa càng lúc càng mau, càng nặng hạt: “Có biết Lữ Bình Xuyên với Mạc Ly đi đâu không thế?” “Không biết, mà sao Trường Nhạc không chịu uống thuốc?” Tên mập hỏi lại. Cô bé chỉ lắc đầu rồi tiếp: “Nam Phong đâu, mi có thấy nó đâu không?” Tên mập vừa lắc đầu vừa đáp: “Sở lão đại, để ta tìm bọn chúng.” “Thôi để ta đi.” Cô bé họ Sở khoát tay. Trong khi hai đứa đang nói chuyện, một tràng những tiếng bước chân dồn dập truyền từ ngoài cửa vào, nghe rõ là bước từ xa đến gần, sau một thoáng liền thấy hai tên ăn mày, một lớn một nhỏ bước vọt tới, đứa lớn khoảng mười ba mười bốn tuổi, mình để trần bước tới. Đứa nhỏ tầm tám chín tuổi, trên đầu phủ một cái áo ngắn rách. Cô bé họ Sở và tên mập vừa tới cửa thì đứa nhỏ gày đen mang chiếc áo ngắn từ ngoài cửa chạy vào: “Cha nó, mưa chết lão tử rồi.” “Nam Phong, ngươi giấu gì trong ngực đó?” Tên mập nấu cơm hỏi. “Ngươi đoán xem?” Đứa bé trai cười xấu xa. “Tốt rồi, đã đủ người thì ăn cơm thôi.” Lữ Bình Xuyên quay sang phía tên mập bên đống lửa nói, tiếp đó đưa tay vẫy vẫy cô bé họ Sở: “Hoài Nhu, lại đây, ta có chuyện cần bàn.” Sở Hoài Nhu gật đầu đoạn cùng Lữ Bình Xuyên bước qua một bên, hạ giọng nói chuyện, trong khi ấy, tên mập đem thức ăn trong hũ chia cho mọi người. Vào lúc tên mập đang chia cơm, Nam Phong bước tới trước tượng thần, tiếp đó đưa tay móc từ ngực áo ra một bầu rượu rồi len lén đưa cho Trường Nhạc: “Cầm lấy, đồ tốt đấy.” Tên mập chia thức ăn ra làm sáu phần xong thì trong hai hũ chỉ còn lại chút canh, nó liền đổ luôn chúng vào chung một hũ rồi cứ thế ôm hũ mà uống luôn. Sở Hoài Nhu và Lữ Bình Xuyên có vẻ đang bàn chuyện rất quan trọng, sắc mặt hai đứa cực kỳ nghiêm túc, khi nói chuyện thỉnh thoảng còn quay đầy nhìn về phía mấy đứa đang ăn cơm, chẳng rõ hai đứa đang bàn chuyện quan trọng sợ có ai nghe được hay là việc có liên quan tới cả đám. Nam Phong với Trường Nhạc thì thay phiên nhau uống rượu trong cái bầu mẻ. Nam Phong dường như hỏi điều gì đó nhưng Trường Nhạc chỉ lắc đầu chứ không trả lời. Trong ngôi miếu thờ đổ nát này ngoài người ra, còn có chuột, chúng ngửi thấy mùi thức ăn liền từ chỗ tối bò ra, chạy về phía cô bé câm, cô bé lại không đánh chúng mà còn lấy cơm canh cho chúng nữa. “Sở tỷ tỷ, Nam Phong đi trộm rượu về cho Trường Nhạc uống.” Mạc Ly mách. Sở Hoài Nhu nghe xong chỉ quay đầu, khoát tay nói: “Trường Nhạc bị chứng phong hàn nên uống rượu để trừ lạnh thôi.” Sau một hồi bàn luận, Lữ Bình Xuyên và Sở Hoài Nhu rời chỗ góc tường, bước về phía đống lửa. Lữ Bình Xuyên đi đến cạnh đống lửa đoạn bưng chén cơm lên, lấy một khúc xương cho Mạc Ly, phần thức ăn còn lại trong chén nó cũng không đụng mà bỏ vào cái hũ tên mập đang ôm. Chuyện này trước đây cũng hay xảy ra thường xuyên nên hai đứa kia cũng không có phản đối gì, sau khi cảm ơn xong liền chú mục ăn tiếp. “Ngươi nói đi.” Lữ Bình Xuyên nhìn Sở Hoài Nhu, đề nghị. “Ngươi nói thì tốt hơn.” Sở Hoài Nhu lắc đầu đáp. Cả đám còn lại thấy giọng điệu hai người khác thường bèn lục tục nghiêng đầu ngó, chỉ duy có cô bé câm kia vẫn im lặng ngồi ăn cơm, thì ra cô bé không chỉ có câm mà còn bị điếc nữa. “Được rồi, để ta nói.” Lữ Bình Xuyên thoáng suy nghĩ chút rồi lên tiếng. “Trường An hôm qua có một sự kiện lớn diễn ra, các ngươi chắc cũng đã nghe đến rồi.” “Đại ca, việc người nói chính là Pháp hội ở Đông thành sao?” Tên mập tiếp lời, đoạn lại bổ sung: "Ta nghe nói, pháp hội kia là để tranh giành kinh thư gì đó đấy..." Lữ Bình Xuyên gật đầu: “Pháp hội lần nay do Hộ Quốc chân nhân đích thân chủ trì nhằm chiêu hiền đãi sĩ, kẻ tham gia tỷ võ mà thắng trận không những có thể được gia phong quan tước mà còn có cơ hội cùng tham tường tìm hiểu Thiên Thư tàn quyển, có rất nhiều cao thủ các môn phái đã tới đây, ta thấy chúng ta nên đi đông thành thử vận may một phen, dù không được nhận làm đệ tử nhưng làm tạp dịch thôi cũng đủ tốt hơn nhiều so với việc cứ ở cái ổ này.” Lữ Bình Xuyên nói xong, mọi người đều im lặng chưa đáp, nó lại nói tiếp: “Chúng ta cứ ở mãi đây cũng chẳng phải cách hay, dù thế nào cũng phải nghĩ cách thoát ra, cơ hội như thế chẳng phải lúc nào cũng có, chúng ta không thể bỏ qua được.” Thấy đám kia không thể hiện thái độ gì, Sở Hoài Nhu ở bên cạnh liền cất lời: “Cứ quyết như thế, ngày mai đi đông thành.” Lữ Bình Xuyên nhìn mấy đứa một lượt đoạn nói: “Sắp tới có thể phải ly biệt, ta muốn cùng mọi người kết bái kim lan, không biết các người có đồng ý không?” Cả đám nghe vậy thì ngỡ ngàng gật đầu. “Mạc Ly, đi rửa chén của ngươi đi.” Lữ Bình Xuyên nói xong liền rút một cây dao ngắn từ bên hông ra đoạn nói tiếp: “Nam Phong, đưa cái cốc đến đây.” “Đại ca, ta nghe nói cường đạo kết bái mới uống rượu máu, người tốt kết bái lại có một quy trình khác.” Tên mập đưa ý kiến. “Quý ở tấm lòng, quan tâm gì mấy thứ quy củ vớ vẩn chứ.” Lữ Bình Xuyên khoát tay gạt đi. Trong lúc đó, Mạc Ly đã cầm chén của mình định đi tới cửa để rửa, khi vừa tới cửa thì cô bé liền hốt hoảng quay đầu lại kêu: “Đại ca, có người tới.” Cả đám nghe vậy bèn bước tới bên cửa, chỉ thấy trong màn mưa xuất hiện một bóng người đang chậm chạp bước về phía ngôi miếu.. Qua một chốc, khi bóng người kia đến gần hơn, cả đám mới thấy rõ trang phục của kẻ đi tới, người này tuổi chừng hơn năm mươi, thân vận trường bào màu xanh cũ nát, tay trái y cầm một lá cờ vải một mặt màu vàng nhạt, tay phải nắm một cây gậy gỗ, khi y bước đi thì cây gậy liên tục gõ xuống mặt đất. Mọi người đều lưu lạc phố phường cả, nên cũng không xa lạ gì với loại quần áo kiểu này, đó là một thầy tướng số mù lòa...   Mời các bạn đón đọc Tham Thiên của tác giả Phong Ngự Cửu Thu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Đăng nhập để đọc

Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh
Đại Ma Đầu là một trong những bộ truyện đầu tiên mở đường cho hướng Quỷ Tu - một nhánh trong truyện tu tiên. Tác giả rất thành công khi xây dựng hình tượng nhân vật chính mới lạ - một Đại Ma Đầu.  Tình tiết diễn biến trong truyện hợp lý, tiết tấu vừa đủ không câu chữ, câu tình tiết. Các trận chiến hấp dẫn ly kỳ, nhân vật chính không phải là mẫu nhân vật chỉ biết cắm đầu tu luyện, xung quanh nhân vật chính không thiếu các bóng hồng làm dịu đi những trận PK nảy lữa, những quãng thời gian tu luyện nhàm chán.  Tổng kết lại Đại Ma Đầu là câu truyện mới lạ, hấp dẫn, đủ chiến đấu lẫn hương diễm... Bạn còn chờ gì nữa? 
Thần Điển - Phá Nam Tường
  Tác giả: Phá Nam Tường Thể loại: Huyền ảo, Tiên hiệp, Văn học phương Đông Nhóm dịch:   Dung Nhi Nguồn: Vipvandan   Tạo ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới thiệu:   Nếu nhân sinh như bàn cờ, ta nguyện làm một con tốt, hành trình từ từ mà tiến, có ai thấy qua  con tốt từng lui lại một bước chưa?     Lời dịch giả:    Chắc hẳn mọi người không xa lạ gì lão Phá Nam Tường này nhỉ? Các tác phẩm của lão có nội dung, tình tiết vô cùng chặt chẽ, phân bố nhân vật và tích cách rõ ràng và hợp lý xuyên suốt tác phẩm. Ta thích nhất là cách lão tạo vấn đề, mở cũng hay mà giải quyết cũng tốt, luôn luôn khiến cho người đọc bị thu hút theo từng giai đoạn. Hai truyện kinh điển nhất của lão là Thích Khách Ma Truyền và Hỗn Loạn Chiến Thần. Bộ Thần Điển này bao gồm cả mê hoặc từ thể loại Huyền Ảo và hấp dẫn từ đấu trí của thể loại LS-QS.    Nvc là Địch Áo, một Giác tỉnh giả Phong hệ, mời quý vị độc giả cùng đi theo bước chân hắn để cảm nhận cái ấm áp của gió hè, lạnh lẽo của gió đông và kinh khủng của cuồng phong gào thét!
Hỗn Nguyên Võ Tôn - Mạo Tự Hữu Tài
Võ Nguyên đại lục, linh khí tràn đầy, là thế giới tu luyện nguyên lực hướng về võ đạo, nguyên lực phân ngũ hành: Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Thiếu niên từng là thiên tài, vì khí hải bị phế, không thể tu luyện ngũ hành nguyên lực nhưng nhờ cơ duyên xảo hợp mà có được công pháp thần kỳ Nguyên Thần quyết do nhân sĩ địa cầu xuyên việt sáng tạo ra, từ đó đi theo con đường tu luyện đặc biệt, từng bước từng bước rửa sạch sỉ nhục, lấy lại vinh dự, đồng thời với quá trình thực lực tăng cao, gã dần vén bức màn bí mật của đại lục đã bị che giấu suốt nhiều vạn năm, trở thành Hỗn Nguyên võ tôn độc nhất vô nhị.   Gương mặt thật sự của các võ thần cứu thế trong truyền thuyết thật ra là thế nào….   Yêu thú vì sao lại đến được Võ Nguyên đại lục…   Vì sao dòng dõi Vu thần lại biến mất khỏi đại lục….   Hãy cùng theo dõi con đường võ đạo thần kỳ của một thiếu niên….trong Hỗn Nguyên Võ Tôn của tác giả Mạo Tự Hữu Tài.
Đấu La Đại Lục
Đấu La Đại Lục là một trong những tác phẩm đặc sắc của Đường Gia Tam Thiếu.  Đấu La Đại Lục thuộc thể loại truyện Huyễn Hiệp, mang đến cho độc giả một cái nhìn, một cảm nhận mới về thế giới hiệp khách huyền ảo. Câu chuyện với nhân vật chính, con một thợ rèn, một thợ rèn trở thành tửu quỷ, vì thê tử đã mất, sẵn sàng lôi cuốn người đọc ngay từ những chương đầu tiên.   Đấu La Thế Giới, một đại lục rộng lớn, cư dân đông đúc. Chức nghiệp cao quý nhật tại đây được gọi là Hồn Sư. Mỗi người sinh ra, đều có một vũ hồn bẩm sinh. Vũ hồn có thể là cái cày, cái cuốc, liêm đao (liềm gặt)..thuộc khối công cụ, một đóa hoa cúc, một cành mai...thuộc thực vật hệ đến các vũ hồn cường đại như Tuyết Ảnh Ma Hùng, Tật Phong Ma Lang.... Để có thể trở thành hồn sư, ngoài vũ hồn cường đại, còn cần đến hồn lực để sử dụng vũ hồn đó, vũ hồn càng lớn, hồn lực càng cao, đại biểu cho thực lực mạnh mẽ tại Đấu la đại lục. Cứ 10 cấp hồn lực, vũ hồn có thể phụ gia thêm một cái hồn hoàn, có được từ việc liệp sát hồn thú, những quái thú mạnh mẽ, có tu vị hằng nghìn năm. Hành trình tu luyện, tìm hiểu bí ẩn cái chết của mẫu thân, bị mật tông sư của phụ thân, câu chuyện sẽ cho người đọc những trải nghiệm thú vị. Bộ Đấu La Đại Lục gồm có: Đấu La Đại Lục Tuyệt Thế Đường Môn Long Vương Truyền Thuyết *** Tóm tắt Đấu La Đại Lục là một bộ tiểu thuyết tiên hiệp của tác giả Đường Gia Tam Thiếu. Câu chuyện kể về hành trình tu luyện của Đường Tam, một thiếu niên bình thường, từ một học sinh của Sư đoàn 701 của học viện Hồn Sư đến trở thành một trong những người mạnh mẽ nhất trên Đấu La Đại Lục. Review Đấu La Đại Lục là một bộ tiểu thuyết khá hấp dẫn, với cốt truyện lôi cuốn và những pha hành động gay cấn. Điểm nhấn của bộ truyện là những trận chiến giữa Đường Tam và các thế lực phản diện. Những trận chiến này được miêu tả một cách chi tiết và sinh động, mang đến cho người đọc cảm giác mãn nhãn. Bên cạnh đó, bộ truyện cũng có những tình tiết hài hước, giúp làm giảm bớt căng thẳng cho người đọc. Đường Tam là một nhân vật khá thú vị, với tính cách hài hước và tưng tửng. Anh là một nhân vật rất đáng yêu và dễ mến. Tuy nhiên, bộ truyện cũng có một số điểm trừ. Đầu tiên, cốt truyện của bộ truyện có phần khá đơn giản và dễ đoán. Thứ hai, một số tình tiết trong truyện có phần hơi phi logic. Nhìn chung, Đấu La Đại Lục là một bộ tiểu thuyết khá hấp dẫn. Bộ truyện phù hợp với những người yêu thích thể loại tiên hiệp và những trận chiến gay cấn. Đánh giá Cốt truyện: 7/10 Nhân vật: 7/10 Tình tiết: 6/10 Hành động: 8/10 Hài hước: 7/10 Điểm tổng thể: 7/10 Đánh giá chi tiết Cốt truyện: Cốt truyện của Đấu La Đại Lục khá đơn giản và dễ đoán. Nhân vật chính Đường Tam là một thiếu niên bình thường, nhưng anh lại có một số đặc điểm khác thường, chẳng hạn như khả năng tu luyện Hồn Sư của mình. Sau khi gia nhập học viện Hồn Sư, Đường Tam đã nhanh chóng trở thành một chiến binh mạnh mẽ và dần dần khám phá ra những bí mật của thế giới. Nhân vật: Đường Tam là một nhân vật khá thú vị, với tính cách hài hước và tưng tửng. Anh là một nhân vật rất đáng yêu và dễ mến. Bên cạnh Đường Tam, các nhân vật phụ trong truyện cũng được xây dựng khá tốt, mỗi người đều có những cá tính và câu chuyện riêng. Tình tiết: Tình tiết của Đấu La Đại Lục khá hấp dẫn, với những trận chiến gay cấn và những tình tiết bất ngờ. Tuy nhiên, một số tình tiết trong truyện có phần hơi phi logic, chẳng hạn như việc Đường Tam có thể đột nhiên trở nên mạnh mẽ một cách khó hiểu. Hành động: Những trận chiến trong Đấu La Đại Lục được miêu tả một cách chi tiết và sinh động, mang đến cho người đọc cảm giác mãn nhãn. Đường Gia Tam Thiếu đã sử dụng rất nhiều kỹ thuật Hồn Sư khác nhau trong các trận chiến, khiến chúng trở nên vô cùng hấp dẫn. Hài hước: Đấu La Đại Lục cũng có những tình tiết hài hước, giúp làm giảm bớt căng thẳng cho người đọc. Đường Tam là một nhân vật khá hài hước, và những câu nói đùa của anh thường khiến người đọc bật cười. Kết luận: Nhìn chung, Đấu La Đại Lục là một bộ tiểu thuyết khá hấp dẫn. Bộ truyện phù hợp với những người yêu thích thể loại tiên hiệp và những trận chiến gay cấn. Điểm nổi bật của bộ truyện: Cốt truyện mới lạ, hấp dẫn với những trận chiến gay cấn và những tình tiết bất ngờ. Nhân vật chính Đường Tam là một nhân vật khá thú vị, với tính cách hài hước và tưng tửng. Những trận chiến trong truyện được miêu tả một cách chi tiết và sinh động. Điểm hạn chế của bộ truyện: Cốt truyện có phần khá đơn giản và dễ đoán. Một số tình tiết trong truyện có phần hơi phi logic. Mời các bạn đón đọc  Đấu La Đại Lục của tác giả Đường Gia Tam Thiếu.

Fatal error: Uncaught Error: Call to a member function queryFirstRow() on null in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/view/congdong/layout/footer.php:6 Stack trace: #0 /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/index_congdong.php(98): require_once() #1 /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/index.php(8): require_once('/home/admin/dom...') #2 {main} thrown in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/view/congdong/layout/footer.php on line 6