NGƯ TIỀU Y THUẬT VẤN ĐÁP - NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU (CỤ ĐỒ CHIỂU)
Ngư Tiều y thuật vấn đáp (Ông Ngư, ông Tiều hỏi đáp về thuật chữa bệnh) là truyện thơ dài của Nguyễn Đình Chiểu. Hai nhân vật chính của truyện, Bào Tử Phược và Mộng Thê Triền vì gặp cảnh mất nước nên đã đi ở ẩn làm ngư, làm tiều, sau đó gặp được Đạo Dẫn, Nhập Môn và Kì Nhân Sư truyền cho y thuật trị bệnh cứu đời. (Ông Ngư, ông Tiều hỏi đáp về thuật chữa bệnh) là truyện thơ dài của Nguyễn Đình Chiểu. Hai nhân vật chính của truyện, Bào Tử Phược và Mộng Thê Triền vì gặp cảnh mất nước nên đã đi ở ẩn làm ngư, làm tiều, sau đó gặp được Đạo Dẫn, Nhập Môn và Kì Nhân Sư truyền cho y thuật trị bệnh cứu đời. Ngày nhàn xem truyện "Tam công"Thương người hiền sĩ sinh không gặp đời Cuộc cờ thúc quí đua bơi Mấy thu vật đổi sao dời, thương ôi! Kể từ Thạch Tấn ở ngôi U Yên mấy quận cắt bồi Khiết Đan Sinh dân nào xiết bùn than U Yên trọn, cũng giao bàn về Liêu Theo trong người kiệt rất nhiều Ôm tài giấu tiếng làm tiều, làm ngư Nước non theo thú ẩn cư Thờ trên nuôi dưới, nên hư mặc trời Lại thêm Phật, Lão đua lời Nghĩ lòng người với đạo đời thêm thương! Nhà năm ba gánh cương thường Phận ai nấy giữ, trọn giường thời thôi Đời vương đời đế xa rồi Nay Di mai Hạ biết hồi nào an! Năm trăm vận ở sông Vàng Nước còn đương cáu, không màng thánh nhân Đã cam hai chữ "tỵ Tần" Nguồn Đào tìm dấu, non xuân ruổi miền Có tên rằng Mộng Thê Triền Tuổi gần bốn chục, nhân duyên năm lần Nhà nghèo ở núi Bạch Vân Dẹp văn theo võ, tách thân làm tiều Ngày ngày đốn củi rừng Nghiêu Hái rau non Thuấn, phận nhiều lao đao Đông Xuyên lại có người hào Tên rằng Tử Phược họ Bào, làm ngư Trong mình ba chục tuổi dư Sinh con mười đứa bé thơ thêm nghèo Ngược xuôi trên nước một chèo Nay doi mai vịnh, nghề theo lưới chài Họ Bào họ Mộng hòa hai Trước theo nghề học đều tài bậc trung Chẳng may gặp buổi đạo cùng Treo kinh dẹp sử, lánh vòng loạn ly Người nam kẻ bắc phân đi Non sông rẽ bạn cố tri bấy chầy Cách nhau mười mấy năm nay Tình cờ lại đặng một ngày gặp đây Ngư, Tiều mở tiệc vui vầy Ngâm thi, uống rượu, đều bày chí xưa Thương người hiền sĩ sinh không gặp đờiCuộc cờ thúc quí đua bơiMấy thu vật đổi sao dời, thương ôi!Kể từ Thạch Tấn ở ngôiU Yên mấy quận cắt bồi Khiết ĐanSinh dân nào xiết bùn thanU Yên trọn, cũng giao bàn về LiêuTheo trong người kiệt rất nhiềuÔm tài giấu tiếng làm tiều, làm ngưNước non theo thú ẩn cưThờ trên nuôi dưới, nên hư mặc trờiLại thêm Phật, Lão đua lờiNghĩ lòng người với đạo đời thêm thương!Nhà năm ba gánh cương thườngPhận ai nấy giữ, trọn giường thời thôiĐời vương đời đế xa rồiNay Di mai Hạ biết hồi nào an!Năm trăm vận ở sông VàngNước còn đương cáu, không màng thánh nhânĐã cam hai chữ "tỵ Tần"Nguồn Đào tìm dấu, non xuân ruổi miềnCó tên rằng Mộng Thê TriềnTuổi gần bốn chục, nhân duyên năm lầnNhà nghèo ở núi Bạch VânDẹp văn theo võ, tách thân làm tiềuNgày ngày đốn củi rừng NghiêuHái rau non Thuấn, phận nhiều lao đaoĐông Xuyên lại có người hàoTên rằng Tử Phược họ Bào, làm ngưTrong mình ba chục tuổi dưSinh con mười đứa bé thơ thêm nghèoNgược xuôi trên nước một chèoNay doi mai vịnh, nghề theo lưới chàiHọ Bào họ Mộng hòa haiTrước theo nghề học đều tài bậc trungChẳng may gặp buổi đạo cùngTreo kinh dẹp sử, lánh vòng loạn lyNgười nam kẻ bắc phân điNon sông rẽ bạn cố tri bấy chầyCách nhau mười mấy năm nayTình cờ lại đặng một ngày gặp đâyNgư, Tiều mở tiệc vui vầyNgâm thi, uống rượu, đều bày chí xưa