Notice: Undefined variable: dm_xaphuongcode in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/router/route_congdong.php on line 13
Quản lý thư viện cộng đồng
Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Địa Phủ Lâm Thời Công - Quyền Tâm Quyền Ý

Bạn muốn ngắm nhìn phong cảnh trên đường xuống Suối Vàng, ngắm Hoa Bỉ Ngạn xinh đẹp, tự mình bước lên Cầu Nại Hà quan sát phong cảnh tươi đẹp của Vong Xuyên Hà, trang điểm trước Tam Sinh Thạch, cất tiếng ca trên Vọng Hương Đài, nếm thử Mạnh Bà Thang thơm ngon không? Hướng dẫn viên du lịch Suối Vàng lâu năm Lưu Anh Nam sẽ tận tình phục vụ chuyến du lịch Âm Tào Địa Phủ cho bạn. Mời các bạn đón đọc Địa Phủ Lâm Thời Công của tác giả Quyền Tâm Quyền Ý.

Nguồn: dtv-ebook.com

Đăng nhập để đọc

Ma Lâm Thiên Hạ
Nếu ai đã đọc truyện của tác giả Thuần Khiết Tích Tiểu Long thì hẳn sẽ hiểu về khả năng bổ não của lão tác giả, mạch truyện tình tiết tinh tế, bố cục cẩn trọng. Ma Lâm Thiên Hạ quả thật là một bộ truyện có nội dung cực kỳ sáng tạo và độc đáo, hoàn toàn khác biệt so với các bộ huyền huyễn khác. Tóm tắt nội dung: Trịnh Phàm và 6 người bạn thân cùng chung chí hướng có đam mê vẽ truyện tranh linh dị huyền huyễn đã lập ra một studio chuyên vẽ truyện tranh khẩu vị nặng và được rất nhiều độc giả đón nhận. Thế nhưng khi một người bạn trong nhóm mất vì tai nạn, đồng thời truyện tranh hắc ám bị nhà nước cấm xuất bản thì cả nhóm đều lao đao. Thế là từng người một rời đi, studio chỉ còn lại mình hắn – thủ lĩnh Trịnh Phàm. Đam mê có lẽ là một thứ hư ảo trong cuộc đời của những người thực tế, nhưng cũng sẽ có những người sống chết vì đam mê như Trịnh Phàm. Khi những người bạn từ bỏ đứa con hắc ám của họ, Trịnh Phàm đã tiếp tục vẽ chúng, hắn không muốn những nhân vật ma vương hắc ám đó phải chết đi. Chính vì thế mà sau khi tự thưởng cho mình một liều thuốc độc để chấm dứt sự hành hạ của căn bệnh nan y, hắn được xuyên không đến một thế giới hoàn toàn mới, cùng với… 7 nhân vật ma vương hắc ám trong truyện tranh do hắn và các bạn từng vẽ. Khi xuyên không đến thế giới mới và mất đi toàn bộ sức mạnh, trở thành người bình thường, bảy tên ma đầu đương nhiên không cam lòng trở thành kẻ yếu. Vậy thì đại ma vương Trịnh Phàm và bảy ma đầu dưới trướng sẽ gây ra những phong ba bão táp gì đây? Thân mời các bạn đọc tiếp! *** Review truyện Ma Lâm Thiên Hạ - món ngon hiếm thấy Nhân vật chính vừa có trí lại không được buff quá đà, tự mình phấn đấu từ từ mà lên. Nhân vật phụ trong truyện không mờ nhạt, không não tàn mà ngược lại, cáo già và có tính cách rất hay. Mặc dù là linh dị nhưng không kém phần hài hước. Review truyện Ma Lâm Thiên Hạ Chỉ mới trong tuần đầu tiên của tháng 06/2020, bộ Ma Lâm Thiên Hạ đã vươn lên dẫn đầu trong Kim Thánh Bảng – bảng xếp hạng truyện chữ đắt giá của Truyenyy. Vậy thì dựa vào đâu mà bộ truyện này lại vượt mặt các đối thủ khác để trở thành tân quân trong Kim Thánh Bảng? Mời các bạn xem bài review về truyện để quyết định xem có nên nhảy hố không nha! Đầu tiên mình xin nói về cốt truyện. Đây quả thật là một bộ truyện có nội dung cực kỳ sáng tạo và độc đáo, hoàn toàn khác biệt so với các bộ huyền huyễn khác mình từng đọc. Trịnh Phàm và 6 người bạn thân cùng chung chí hướng có đam mê vẽ truyện tranh linh dị huyền huyễn đã lập ra một studio chuyên vẽ truyện tranh khẩu vị nặng và được rất nhiều độc giả đón nhận. Thế nhưng khi một người bạn trong nhóm mất vì tai nạn, đồng thời truyện tranh hắc ám bị nhà nước cấm xuất bản thì cả nhóm đều lao đao. Thế là từng người một rời đi, studio chỉ còn lại mình hắn – thủ lĩnh Trịnh Phàm. Đam mê có lẽ là một thứ hư ảo trong cuộc đời của những người thực tế, nhưng cũng sẽ có những người sống chết vì đam mê như Trịnh Phàm. Khi những người bạn từ bỏ đứa con hắc ám của họ, Trịnh Phàm đã tiếp tục vẽ chúng, hắn không muốn những nhân vật ma vương hắc ám đó phải chết đi. Chính vì thế mà sau khi tự thưởng cho mình một liều thuốc độc để chấm dứt sự hành hạ của căn bệnh nan y, hắn được xuyên không đến một thế giới hoàn toàn mới, cùng với… 7 nhân vật ma vương hắc ám trong truyện tranh do hắn và các bạn từng vẽ. Khi xuyên không đến thế giới mới và mất đi toàn bộ sức mạnh, trở thành người bình thường, bảy tên ma đầu đương nhiên không cam lòng trở thành kẻ yếu. Vậy thì đại ma vương Trịnh Phàm và bảy ma đầu dưới trướng sẽ gây ra những phong ba bão táp gì đây? Hehe, mời bạn nhảy hố rồi biết! Đây là một trong số ít truyện dịch trên Truyenyy có bản dịch chất lượng cực đáng tiền, câu chữ mượt mà dễ hiểu, văn phong truyện hài hước, đồng thời truyện cũng chứa vô số plot twist xoắn não cực kỳ hấp dẫn được rất nhiều độc giả đánh giá cao, điển hình như sau: Độc giả duy566526: Đánh giá bốn chữ "Hắc Ám Hài Hước". Độc giả MềuKa: Nhân vật chính vừa có trí lại không được buff quá đà, tự mình phấn đấu từ từ mà lên. Nhân vật phụ trong truyện không mờ nhạt, không não tàn mà ngược lại, cáo già và có tính cách rất hay. Mặc dù là linh dị nhưng không kém phần hài hước, không tạo nên cảm giác nhàm chán khi đọc. Độc giả xonevictory: Truyện mới của Tiểu Long, nếu ai đã đọc truyện của tác giả này thì hẳn sẽ hiểu về khả năng bổ não của lão tác giả, mạch truyện logic, tình tiết tinh tế, bố cục cẩn trọng, đã đào hố là có lấp hố và thường là những pha lấp hố mà không ai có thể ngờ tới được! Nói chung đây là bộ truyện hay, đáng đọc nhất trong thời điểm hiện tại, bản thân ta đọc truyện đã hơn chục năm trời, ít còn truyện nào có thể khiến ta cảm thấy hứng thú như bộ truyện này. Với những đánh giá nhiệt tình và ấn tượng như trên, bạn còn chần chờ gì nữa mà không nhảy hố Ma Lâm Thiên Hạ ngay đi? Bản dịch hoàn chỉnh cực hay chỉ có trên truyenyy.com thôi nha! - GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH - *** Trên ghế dài, một nam tử mặc áo Jacket da đen cũ kỹ cầm cuốn truyện tranh khép lại, đặt bên người.  Bìa cuốn truyện vẽ hai nữ nhân đang đối thoại, một người mặc chính trang, một lại có chút phong trần, góc bìa họa hoa tuyết huyết sắc bay lả tả, không khí đầy kìm nén như trong một đám tang.  Nam tử mặc Jacket móc một điếu thuốc đưa lên miệng, châm thuốc, phun ra một vòng khói, lại mím mím môi, ánh mắt mang theo vẻ hồi ức.  Một chiếc Lamborghini chạy tới, lúc đi qua ghế dài liền đạp phanh, ổn định dừng lại.  Một nam tử mặc âu phục bước xuống, nam tử vừa xuống xe, liền đưa mắt nhìn nam tử mặc Jacket, hẳn là có quen biết, nhưng cũng không vội chào hỏi.  Nam tử mặc âu phục lấy ra một cây thuốc lá điện tử, đưa thuốc vào trong, lại nhìn về phía cuốn truyện tranh.  - Tác phẩm mới của thủ lĩnh sao?  Nam tử mặc âu phục hỏi.  - Ừm!  Nam tử mặc Jacket gật đầu, tóc dầu bết lại, dù là gió đông cũng không thể lay động mảy may.  - Cảm giác thế nào?  - Phai nhạt.  Nam tử mặc âu phục nghe vậy, chủ động đưa tay cầm cuốn truyện kia lên.  Nét vẻ, kết cấu, thiết kế… đều không thể xoi mói, đúng là tác phẩm của thủ lĩnh.  Đặc biệt là bức cuối cùng, hai mặt trái phải hợp lại thành một bức tranh lớn, có thể nói, bất luận là về nội dung, hay là bức họa, đều đạt thành một loại xung kích rung động.  Văn phong tự thuật, kết hợp với phong cách vẽ đô thị Nhật Bản, hình thành hai cực đối lập hài hòa, nội dung tốt, mà tranh cũng tốt.  Nhưng, nam tử mặc âu phục vẫn gật đầu, đồng ý:  - Đúng là quá phai nhạt!  Tác phẩm của thủ lĩnh thế nào, bọn hắn đều biết, thủ lĩnh thích cảm giác truy cầu cực hạn, bất luận là nội dung hay hình ảnh, đều khiến người ta cảm thấy áp bức cực độ, khiến người ta đọc mà cảm thấy hít thở cũng phải cẩn thận.  Mà bộ truyện này, so với tác phẩm trước đây của thủ lĩnh, lại chẳng khác nào bếp trưởng cửa hàng bít tết, lại đi làm món súp lơ xanh, vẻn vẹn vẩy mấy hạt muối lên là thành.  - Các ngươi tới thật sớm.  Đối diện, một nam một nữ cùng đi tới.  Hai người là tỷ đệ, đệ đệ mặc áo lông đen, đội mũi đeo khăn, lúc bước co đầu rụt cổ, có chút run run, hiển nhiên, không thích ứng với nhiệt độ thấp ở bên ngoài.  - Tư Dao, Tư Vũ, các ngươi cũng tới rồi.  Nam tử mặc âu phục vui vẻ chào hỏi, đặc biệt là lúc nhìn tới nữ tử, càng lộ vẻ nhiệt tình.  - Đặng ca, mau lau nước miếng đi kìa.  Bất kỳ người em nào, đối với kẻ muốn làm anh rể của mình, đều sẽ có một loại địch ý bẩm sinh, Tần Tư Vũ cũng không ngoại lệ.  Những cũng ngược lại, bất kể vị anh rể dự bị nào, cũng đều có một tấm lòng bao dung cực đại với cậu em rể tương lai.  Đương nhiên, một khi qua thời kỳ dự bị rồi, liền bắt đầu đề phòng cậu em rể, tránh cho vợ thành hộ đệ cuồng ma.  - Tư Vũ, sao ngươi cũng tới, hôm nay trời lạnh, cẩn thận không bị cảm!  Hỏi han ân cần, thái độ thành khẩn.  Tần Tư Vũ đi tới trước ghế dài, không trả lời Đặng ca, mà nhìn về phía nam tử mặc áo Jacket.  - Cường ca, ngươi còn độc thân sao?  Nam tử mặc Jacket tên là Hứa Cường, tuổi tác lớn nhất trong cả bọn, lúc mọi người đa phần còn là sinh viên, hoặc vừa mới tốt nghiệp, Hứa Cường đã tới tuổi làm thúc thúc người ta, có điều tuổi lớn nhưng vẫn độc thân, vấn đề này vẫn luôn là chủ đề khiến hắn bị mọi người trêu chọc.  Hứa Cường lắc đầu cười một tiếng, đưa cái tay vỗ vỗ mái tóc bóng loáng đầu dầu, đáp lại:  - Còn sớm!  Tần Tư Dao đưa tay cầm cuốn truyện trong tay Đặng Ca.  Đặng Ca ân cần giới thiệu:  - Đây là tác phẩm mới của thủ lĩnh, nhìn vẻ này, hắn là mới vẽ mấy tháng trước.  Tần Tư Dao bắt đầu lật xem cuốn truyện, tập truyện rất mỏng, câu chuyện cũng không dài, nếu như không tinh tế thưởng thức các bứa vẽ minh họa, như vậy sẽ đọc rất nhanh.  Lật tới trang cuối cùng, Tần Tư Dao thả cuốn truyện xuống, mím môi.  - Thế nào, truyện của thủ lĩnh thế nào?  Tần Tư Vũ cầm cuốn truyện từ trong tay tỷ tỷ, lật qua một hồi, hơi kinh ngạc nói:  - Thủ lĩnh lại đi sáng tác loại truyện này?  Hứa Cường ngồi trên ghế trầm ngâm suy đoán:  - Có thể là thủ lĩnh thiếu tiền. Nếu như không thiếu tiền, với tính cách của thủ lĩnh, hẳn sẽ không vẽ loại truyện thị trường này.  - Thủ lĩnh thật là, nếu thiếu tiền, sao không tìm ta chứ.  Đặng Ca ở bên nói.  Tần Tư Vũ tức giận trừng mắt nhìn Đặng Ca, nói:  - Ta biết mấy năm nay ngươi làm mấy bộ hoạt hình rất hot, kiếm được rất nhiều tiền, nhưng ngươi nói vậy là có ý gì?  - Ý gì là ý gì? Nếu thủ lĩnh thiếu tiền, ta có thể không giúp đỡ sao? Ngày trước nếu không phải có thủ lĩnh hỗ trợ, chúng ta đã sớm về nhà trồng rau nuôi cá rồi.  - Thủ lĩnh có thiếu tiền, cũng sẽ không mở miệng mượn chúng ta.  Hứa Cường cảm khái nói.  Lúc này, Đặng Ca cùng Tần Tư Vũ cũng yên tĩnh lại, đúng, thủ lĩnh là thủ lĩnh, dù sinh hoạt có gian nan tới mức nào, hắn tuyệt sẽ không đưa tay mở miệng mượn tiền bọn hắn.  Lúc này, một chiếc phân khối lớn phóng tới, dừng lại bên cạnh đám người, người chạy xe là một phụ nữ, mặc một bộ đồ chuyên dụng bó sát, lộ ra vóc người uyển chuyển.   Mời các bạn đón đọc Ma Lâm Thiên Hạ của tác giả Thuần Khiết Tích Tiểu Long.
Vạn Tộc Chi Kiếp
Ta là kiếp nạn của chư thiên vạn tộc! Cảnh giới: Khai Nguyên, Thiên Quân, Vạn Thạch, Đằng Không, Lăng Vân... ------ Tác phẩm mới toanh của Lão Ưng Cật Tiểu Kê (tác giả của những hit đình đám như Toàn Cầu Cao Võ, Trọng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn) đã chính thức ra mắt và hiện đang có mặt trong top đầu tất cả các bản xếp hạng của Qidian, rất mong được đông đảo bằng hữu ủng hộ ♥️ Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch)! *** Đại Hạ phủ, Nam Nguyên thành. Tô gia. Tô Vũ vào trong nhà liền nghe thấy mùi thức ăn thơm phức, hắn vứt túi xách qua một bên, đi đến trước bàn ăn, tiện tay bốc một khối thịt kho tàu lên ném vào trong miệng. Tô Vũ vừa nhai chóp chép, vừa hét về hướng phòng bếp, ngữ điệu hàm hồ nói: "Cha, ngày mai đổi món canh khác đi, ngày nào cũng ăn thịt đến phát ngán luôn rồi." "Có ăn là tốt rồi, lại còn kén chọn!" Trong phòng bếp lại truyền đến âm thanh Tô Long phàn nàn, "Ngươi coi lại bản thân mình đi, năm nay cũng đã mười tám, lúc nào mới có thể học được cách tự chiếu cố chính mình? Lão tử vừa làm cha lại vừa làm mẹ, chăm sóc cho ngươi nhiều năm như vậy, cũng phải tới lúc cho ta nghỉ ngơi đi chứ." Tô Vũ nuốt trọng miếng thịt kho tàu xuống, cười ha hả nói: "Cha, tay nghề của cha là tốt nhất, không khác gì đầu bếp nhà hàng, thật ra con cũng rất muốn xuống bếp, nhưng vấn đề là con không biết nấu ăn!" Tô Long cười ha ha mấy tiếng, chỉ hận rèn sắt không thành thép, nhưng y cũng không than phiền gì đứa con này nữa. Rất nhanh, Tô Long liền bưng thêm một đĩa thức ăn đi ra, trên người còn đang mặc một bộ tạp dề. Một người đàn ông cao gần một mét chín, thân thể cao to khôi ngô, thế nhưng trên người lại treo một cái tạp dề nhỏ xíu, bó sát, thoạt nhìn phá lệ buồn cười. Tô Vũ mỗi lần trông thấy đều nhắc tới việc này, lần này dĩ nhiên cũng không ngoại lệ, "Cha, cha không thể đổi một cái tạp dề khác lớn hơn hay sao? Nhà ta lại không thiếu tiền mua một bộ tạp dề!" "Ngươi thì biết cái gì!" Tô Long không thèm để ý, đặt đĩa thức ăn lên bàn, cũng không trút bỏ tạp dề, y ngồi xuống ghế, vừa xới cơm vừa nhân tiện nói: "Ăn cơm đi! Có thể tiết kiệm chút nào thì hay chút đó, vả lại cái tạp dề vẫn còn mới. . ." "Lời này cha nói ba năm nay rồi!" Tô Vũ trợn trắng mắt, ba năm trước đây ngài nói nó còn mới thì ta chịu, nhưng ba năm sau vẫn là những lời này, có lẽ cũng chỉ có mỗi lão nhân gia ngài là dám không đỏ mắt nói xạo như thế. Tô Long vẫn không thèm để ý, ngồi xuống liền ăn, ăn như hổ đói, tốc độ cực nhanh. Tô Vũ sớm đã tạo thành thói quen, hắn cũng cầm chén lên, vừa và cơm vào miệng lại vừa buôn chuyện: "Cha, tiền tuyến lại có chiến tranh đúng không? Lúc con về tới dưới lầu thì thấy có xe của quân đội đang đi trưng binh, không nghĩ tới đã trưng binh tới cư xá nhà chúng ta luôn rồi. Cũng không biết là nhà ai. . ." Động tác ăn cơm của Tô Long thoáng chậm lại, sau đó y liền hạ bát đũa xuống, nghiêm mặt nói: "Bảo vệ quốc gia là trách nhiệm của tất cả mọi người! Nghe giọng điệu này của ngươi, có phải ngươi cảm thấy việc tham gia quân ngũ là không tốt có phải không?" "Không!" Tô Vũ vội vàng phủ nhận, cha hắn chính là lính giải ngũ, không thể nói năng lung tung về vấn đề quốc gia ở trước mặt y, bằng không một chưởng của lão nhân gia cũng thừa sức đánh cho hắn té sấp. Tô Long khẽ hừ một tiếng, lúc này mới bưng bát đũa lên tiếp tục ăn cơm. Tô Long ngẫm nghĩ một lát, ngữ khí có chút biến hóa, trầm giọng nói với con mình: "A Vũ, tiền tuyến lại rung chuyển rồi, các binh đoàn một lần nữa lại tuyên bố lệnh triệu tập! Vừa kêu gọi tân binh nhập ngũ, vừa triệu hồi lão binh trở về. . ." Động tác gắp thức ăn của Tô Vũ hơi chậm lại, hắn ngẩng đầu nhìn về phía cha mình, cau mày nói: "Cha, việc này thì có quan hệ gì với nhà chúng ta? Cha cũng đã xuất ngũ 18 năm rồi, con thì vừa mới trưởng thành, vả lại con đã đăng ký thi vào cao đẳng học phủ, dù có trưng binh thì cũng không tới lượt cha con mình. . ." "18 năm sao?" Tô Long nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi. Đúng vậy, đã 18 năm rồi. "Xuất ngũ 18 năm, lệnh triệu tập lão binh trở về của Trấn Ma quân cũng đã kêu gọi lần thứ năm rồi. Mà phàm là những người trên 50 tuổi thì sẽ không còn nằm trong phạm vi được triệu tập nữa." “Bốn lần triệu tập trước đây, bởi vì ngươi còn nhỏ, cha lo lắng cho ngươi không có ai chiếu cố cho nên đều không đi." Sắc mặt Tô Vũ lập tức biến đổi, "Cha, nhà chúng ta không cần đi mà, đây là chính sách quốc gia cho phép!" "Đúng, là chính sách quốc gia cho phép!" Tô Long nhếch miệng cười cười, ngẩng đầu nhìn về phía nhi tử, "Cho nên mấy năm trước ta mới không đi, suốt 18 năm qua ta đã nhìn thấy lệnh điều động những 4 lần, nhưng ta đều không đi! Nhưng hôm nay con trai của ta đã trưởng thành! 18 tuổi rồi!" "Cha!" Vẻ mặt Tô Vũ dại ra, "Rốt cuộc cha muốn nói cái gì?" "Ngươi biết cha muốn nói cái gì." Tô Long nhìn về phía nhi tử, thoải mái cười nói: "18 năm trước, cha ngươi mặc dù vô dụng, nhưng tốt xấu gì thì cũng là một tiểu đội trưởng ở Trấn Ma quân, quản lý tiểu đội 30 người." "Khi đó mẹ ngươi sắp sinh ngươi, ta liền xin phép nghỉ trở về, nào biết được. . . ngươi vừa ra đời thì mẹ ngươi cứ như vậy mà đi. Trong nhà cũng không có lão nhân chiếu cố, ta thật sự không thể quay lại chiến trường. . ." "Không có cách nào khác, ta đành phải giải ngũ!" Tô Long mỉm cười đầy cay đắng, "Thời điểm ta rời khỏi Trấn Ma quân, nguyên cả một đội huynh đệ, không có một người đến tiễn ta! Không phải vì bọn họ ghét bỏ gì, hay là ước sao ta chóng đi, mà là vì họ sợ ta nhịn không được lại chạy trở về!" "18 năm, không ai liên hệ với ta, bọn họ đều sợ ta sẽ đòi trở về, ta nằm mơ cũng thường mơ thấy cảnh bọn hắn đang gào thét tên ta, bảo ta cứ yên lòng ở nhà chăm con đi. . ." "30 người, ta mới rời khỏi một năm, vậy mà 9 huynh đệ đã chết trận . . ." Hốc mắt Tô Long đỏ ửng, "Ta rất áy náy, cho nên ta không dám nghe ngóng thêm nữa, cũng không dám liên hệ với ai để hỏi về 21 huynh đệ còn lại. Bốn lần điều động trước đây, ta đều không báo danh, nhưng bây giờ… A Vũ, cha nghĩ kỹ rồi, cho dù có chết thì ta cũng phải chết trận nơi sa trường, da ngựa bọc thây, lão tử của ngươi... không muốn chết già ở nhà như này!" Tô Vũ trầm mặc. Hắn đã sớm biết phụ thân vẫn muốn xông pha nơi tiền tuyến, vẫn muốn sát cánh bên các lão huynh đệ của y. Năm đó nếu không phải mẫu thân khó sinh qua đời, phụ thân hắn sẽ không đời nào xuất ngũ, rời khỏi Trấn Ma quân. Nhưng hắn cho rằng đã nhiều năm như vậy trôi qua, có lẽ phụ thân đã buông được chấp niệm này xuống. Nào ngờ hôm nay y lại nói cho hắn biết, y vẫn chưa bao giờ buông bỏ được! "Cha. . ." Sắc mặt Tô Vũ trắng bệch, "Tiền tuyến rung chuyển, binh sĩ chết trận càng ngày càng nhiều, chắc gì các đồng đội năm xưa của cha vẫn còn ở đó đợi cha? Cha từng đi chiến đấu, cha biết rõ chiến trường khắc nghiệt như thế nào. Con… con còn chưa kết hôn, còn chưa thi đậu cao đẳng học phủ, còn chưa cho cha ôm cháu trai mà. . ." Tô Long phì cười, nói: "Không có việc gì, cha chờ ngươi được! Chẳng lẽ ngươi cho rằng cha trở về đó là đi chịu chết? Lão tử đi là muốn đánh thắng trận kia kìa!" "Cha!" "Tiểu tử, bớt nói nhảm, mau ăn cơm đi!" Tô Long cắt ngang lời nhi tử, vừa ăn vừa hàm hồ nói: "Ăn xong bữa cơm này thì về sau chính ngươi phải tự xuống bếp nấu cơm! Không nấu được thì đi ra ngoài mà ăn, trong thẻ có tiền, mật mã thì ngươi biết rồi." "Dưới lầu vẫn đang chờ ta, ta không thể chậm trễ quá lâu được." "Thi đậu cao đẳng xong thì nhớ phải viết thư nói cho ta biết, ta có thời gian rảnh thì nhất định sẽ hồi âm cho ngươi." "Nếu thi đậu Đại Hạ Văn Minh học phủ, thì xem như tiểu tử ngươi đã cho cha mười phần thể diện. Ta đã từng trao đổi với các lão sư của ngươi, chỉ cần không xảy ra sự cố gì bất thường, ngươi khẳng định thi đậu. Ơn trời, Tô gia ta cuối cùng cũng có một nhân tài!" "Ngươi nói xem, đầu óc ngươi càng lớn lại càng thông minh, lắm lúc lão tử cũng hoài nghi ngươi không phải nhi tử thân sinh của ta. . . Ha ha, phủi phui cái miệng, ngoại hình của ngươi giống hệt ta lúc còn trẻ, sao có thể không phải là con của ta được?"   Mời các bạn đón đọc Vạn Tộc Chi Kiếp của tác giả Lão Ưng Cật Tiểu Kê.
Vô Địch Hãn Dân
Thôn quả phụ Triệu Tiểu Ninh ngẫu nhiên thu được Thần Nông truyền thừa, từ đây Nhất Phi Trùng Thiên, trở thành người trong Long. Đấu ác bá, cưa gái đẹp, dẫn mọi người đi tới một cái làm giàu đường. *** Ân.     Kết thúc.     Từ lúc truyền xuống tới nay, hết hạn hôm nay, tổng cộng ba mươi bảy nguyệt.     Ba năm linh một tháng.     Khoảng thời gian này chứng kiến ta rất nhiều.     Nàng dâu mang thai.     Sinh ra Nhị nha đầu.     Cùng với tiểu nha đầu bây giờ lập tức liền muốn hai tuổi.     Đương nhiên.     Cũng cho cùng ta rất nhiều.     Mà hết thảy này đều là các anh em cấp cho.     Cảm ơn mọi người dọc theo đường đi làm bạn cùng chống đỡ.     Đồng dạng.     Lăn lộn cũng tin tưởng.     Ba năm nay linh thời gian một tháng cũng bồi tiếp rất nhiều các anh em đã trải qua rất nhiều chuyện.     Lăn lộn lớn nhất hi vọng chính là, một cái nào đó năm một cái nào đó nguyệt một ngày nào đó.     Các ngươi nghe được tiểu Ninh ca ca danh tự này, có thể liên tưởng đến truy quyển sách này lúc ký ức.     Có thể mang bọn ngươi trở về khoảng thời gian này.     Hay là.     Đây chính là tình cảm chứ?     Nếu như là vậy, đây chính là đánh nhau lăn lớn nhất khẳng định.     Chính là thiên hạ không có tiệc không tan, có thể cùng mọi người đi qua thời gian lâu như vậy, thật sự thập phần vinh hạnh.     Có phần huynh đệ nói kết cục không Viên mãn, để lăn lộn một lần nữa viết một cái kết cục.     Kỳ thực dưới cái nhìn của ta.     Đây là kết cục tốt nhất.     Chính như trong lòng mỗi người đều có một cái không giống với Triệu Tiểu Ninh.     Chính như các ngươi vĩnh viễn cũng không biết ta dáng dấp cỡ nào soái.     Kỳ thực.     Hoàn toàn có thể viết ra một chữ cặn kẽ kết cục.     Chỉ bất quá.     Nhỏ như vậy Ninh ca ca liền tại trong lòng các ngươi định dạng hoàn chỉnh, cũng ở trong lòng ta định dạng hoàn chỉnh.     Nếu như là vậy, tiểu Ninh ca ca liền thật đã chết rồi.     Mà bây giờ.     Lại có vô tận không gian tưởng tượng.     Sở dĩ hấp dẫn người, không cũng là bởi vì trong lòng mỗi người bất đồng không gian tưởng tượng sao?     Bởi vì tưởng tượng, cho nên hấp dẫn người, cho nên có khiến người ta thăm dò đi xuống dục vọng.     Nói thật.     Trước đây Tạp Văn viết không được thời điểm, đều muốn hoàn thành kết thúc.     Nhưng là.     Làm ta tại tiêu đề thượng viết đến đại kết cục ba chữ thời điểm.     Trong lòng đột nhiên trở nên vắng vẻ.     Cảm giác trong cuộc sống đột nhiên mất đi cái gì.     Mọi người nói hai mươi mốt ngày liền có thể dưỡng thành một cái tốt đẹp quen thuộc.     Mà ta.     Viết Triệu Tiểu Ninh cố sự đã có hơn một ngàn một trăm mười thiên.     Thương cảm tâm ý hơn xa ở tất cả mọi người.     Quyển sách này bộc lộ ra lăn lộn rất nhiều nhược điểm, đặc biệt là cảnh tượng hoành tráng chưởng khống thượng, rõ ràng có phần cảm giác lực bất tòng tâm.     Dù sao đây là lăn lộn bản thứ nhất trường thiên.     Nhưng, muốn thật lòng Hướng huynh đệ nhóm nói một tiếng cảm tạ.     Là bao dung của các ngươi cùng cổ vũ mới khiến cho lăn lộn đi tới hôm nay.     Cúc cung gửi tới lời cảm ơn.     Lăn lộn tuổi tác không hề lớn, vừa vặn tam thập nhi lập.     Ngày đó vốn muốn tại chương tiết mặt sau cùng mọi người lao vài câu, nhưng tối cuối cùng vẫn là buông tha cho ý nghĩ này.     Bình xịt quá nhiều.     Mắng sợ.     Dù sao sinh nhật nha, thanh thanh thản thản là tốt rồi, sao có thể tự tìm không vui đi lấy mắng?     Nói nhiều như vậy không có ý gì khác.     Người nha, phải nhiều học tập, bù đắp chỗ thiếu sót của mình.     Nếu như.     Nếu như.     Nếu có huynh đệ thích xem lăn lộn viết, có thể tìm tòi 【 hắn đến từ Luyện Ngục 】.     Đúng thế.     Tiểu Ninh ca ca cố sự tuy rằng có một kết thúc, thế nhưng lăn lộn sinh hoạt từ lâu cùng gõ chữ hợp thành một thể, căn bản tựu không khả năng rảnh rỗi.     Cho nên, viết một quyển cùng tiểu Ninh ca ca bất đồng.     Quyển sách này cùng thượng vốn có khác nhau rất lớn, bất kể là văn phong, trả là nhân vật chính tính cách đều rõ ràng không giống.     Chỉ vì bù đắp quyển sách trước tiếc nuối.     Ta tin tưởng, các ngươi nhất định sẽ yêu thích.     Kỳ thực.     Lăn lộn nghề nghiệp chính là Internet tác giả, gõ chữ là hằng ngày.     Vốn muốn cùng đại gia hỏa nhiều lao vài câu, nhưng là.     Hẳn đem để tay tại trên bàn phím, nhưng lại không biết viết những gì.     Có câu lời nói đến mức được, tương cứu trong lúc hoạn nạn không bằng cá quay về nước, quên đi chuyện trên bờ.     Chúng ta. . . Một cái khác giang hồ gặp lại được chứ?     Mạc Ba Cổn Đả    Mời các bạn đón đọc Vô Địch Hãn Dân của tác giả Mạc Ba Cổn Đả.
Quang Đầu Võ Tăng Tại Đô Thị
Nào đó diễn đàn chủ đề —— "Nếu như ngươi có thể có được một cái DND nghề nghiệp năng lực, ngươi nguyện ý lựa chọn cái gì " Dịch Thu trả lời: "Đương nhiên là võ tăng (Monk) a! Thân thể bổng, chạy nhanh. Tự mang độc cùng tật bệnh miễn dịch, tay không liền có thể đỗi lưu manh, đang ở nước Hoa loại này vũ khí quản chế mà lại đồ ăn tự mang bảng tuần hoàn các nguyên tố hóa học (thực phẩm bẩn) tình huống dưới đơn giản không thể tốt hơn, mà lại đầu trọc làm đại lão tiêu chí tự mang uy hiếp +3 buff a. . ." Thế là Dịch Thu liền thật thành võ tăng. . . Đây là một cái bình thường Địa cầu thanh niên thu hoạch được võ tăng năng lực, không có việc gì xoát cày phó bản, ngẫu nhiên trừng ác dương thiện cố sự. *** "Oanh! !" Trong hỗn độn này, thời gian bị lôi kéo thành thất linh bát lạc vụn vặt bộ dáng. Mà kia thuộc về chư thần điện đường, tức thì bị Dịch Thu sau lưng hư ảnh đột nhiên huy quyền chỗ đập trúng! Không có cái gì từ ngữ có thể miêu tả loại kia vỡ vụn tráng lệ, thuần túy thần tính ý chí ở giữa giao phong càng là thắng qua bất luận cái gì phàm vật có thể hiểu được tràng diện. Loại kia thâm thúy thần thánh, những cái kia ẩn chứa chân lý ý chí, đều tại kia kịch liệt đánh trúng hòa tan! Bọn chúng vỡ vụn thành điểm điểm Tinh Hỏa, giống như trong bầu trời đêm phủ kín thương khung Phồn Tinh! Tại trật tự trưởng giả - Tarimudan kinh ngạc nhìn chăm chú phía dưới, kia từ Thần Vương ý chí chỗ ngưng tụ thần điện cuối cùng tại một tiếng nổ ầm ầm âm thanh bên trong vỡ ra đi! Nó đã từng huy hoàng cấu tạo, tại tràn ngập thảm liệt khe hở trước đó trong nháy mắt thay đổi suy sụp. Mời các bạn đón đọc Quang Đầu Võ Tăng Tại Đô Thị của tác giả Dịch Thương Thu Giả.

Fatal error: Uncaught Error: Call to a member function queryFirstRow() on null in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/view/congdong/layout/footer.php:6 Stack trace: #0 /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/index_congdong.php(98): require_once() #1 /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/index.php(8): require_once('/home/admin/dom...') #2 {main} thrown in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/view/congdong/layout/footer.php on line 6