Notice: Undefined variable: dm_xaphuongcode in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/router/route_congdong.php on line 13
Quản lý thư viện cộng đồng
Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đảo Trị Liệu Bí Ẩn (Sebastian Fitzek)

Em Josy mười hai tuổi mắc phải một bệnh kỳ lạ, vì thế mà cha của em, nhà tâm lý học nổi tiếng, bác sĩ Viktor Larenz cố gắng tìm người chữa trị cho em. Vào một ngày nào đó, ông ngồi chờ Josy trong phòng khám của bác sĩ Grohlke, thế nhưng con gái của ông đột ngột biến mất. Điều kỳ lạ là cả người giúp việc lẫn bác sĩ Grohlke đều nói rằng họ không nhìn thấy Josy.***

Điều đầu tiên tôi cảm nhận được là nó có không khí giống với Shutter Island. Chầm chậm và rờn rợn. -- NQK***

Nửa tiếng trôi qua, và ông biết rằng ông sẽ không bao giờ được nhìn lại con gái của mình nữa. Cô bé mở cửa, ngoảnh lại thoáng nhìn ông và rồi bước vào đến chỗ người đàn ông già. Nhưng Josephine, cô con gái bé bỏng mười hai tuổi của ông, sẽ không bao giờ bước ra nữa. Ông chắc chắn là như vậy. Cô bé sẽ mãi mãi không bao giờ nhìn ông cười rạng rỡ khi ông ru con ngủ nữa. Ông sẽ mãi mãi không bao giờ được tắt chiếc đèn ngủ sặc sỡ khi con gái ông đã thiếp ngủ nữa. Và mãi mãi không bao giờ ông bị đánh thức bởi tiếng thét hãi hùng của con trong đêm khuya nữa.

Niềm tin này ập vào ông với sức dập mạnh bất thình lình của một tai nạn ô-tô đâm nhau.

Khi ông đứng lên, cơ thể ông muốn ngồi lại trên chiếc ghế nhựa lung lay. Ông sẽ không ngạc nhiên nếu như đôi chân khuỵu xuống. Nếu như ông cứ đơn giản ngã xuống và nằm lại trên cái sàn gỗ cũ kỹ của phòng chờ. Ngay giữa người phụ nữ nội trợ đẫy đà bị vẩy nến và cái bàn nhỏ với những tờ tạp chí cũ. Nhưng ông không nhận được lòng khoan dung của cơn ngất xỉu. Ông vẫn còn tỉnh táo. Tìm mua: Đảo Trị Liệu Bí Ẩn TiKi Lazada Shopee

Bệnh nhân không được chữa trị theo thời điểm đến mà theo tính khẩn cấp.

Tấm biển chỉ dẫn trên cánh cửa trắng bọc da vào phòng chữa bệnh của người bác sĩ dị ứng nhòa đi trong mắt ông.

Bác sĩ Grohlke là một người bạn của gia đình và là người bác sĩ thứ hai mươi hai. Viktor Larenz đã lập một danh sách. Hai mươi mốt người bác sĩ trước đó không tìm thấy gì. Hoàn toàn không.

Người đầu tiên, một bác sĩ cấp cứu, đã đến cơ ngơi của gia đình ở Schwanenwerder vào ngày Lễ Giáng Sinh thứ hai. Cách đây đúng mười một tháng. Đầu tiên, tất cả họ đều nghĩ rằng Josephine chỉ bị trúng thực món fondue vào ngày lễ. Cô bé đã nôn mửa nhiều lần trong đêm và rồi bị tiêu chảy. Isabell vợ ông đã gọi bác sĩ cấp cứu tư, và Viktor đã bế Josy trong chiếc áo ngủ bằng vải lanh xuống phòng khách. Mãi cho đến ngày hôm nay, ông vẫn còn cảm nhận được đôi cánh tay gầy nhỏ bé của con khi ông nhớ lại. Một cánh tay đặt quanh cổ ông tìm nơi nương tựa, tay kia kẹp chặt con thú nhồi bông mà cô bé thích nhất, con mèo xanh Nepomuk. Dưới những ánh mắt nghiêm khắc của họ hàng đang có mặt, ông bác sĩ đã nghe lồng ngực bé nhỏ của em, truyền nước biển và kê một loại thuốc vi lượng đồng cân.

‘Nhiễm trùng đường ruột nhẹ thôi. Đang có dịch trong thành phố mà. Nhưng không sao! Tất cả sẽ tốt thôi.’ Đó là những từ mà người bác sĩ nói khi từ giã. Tất cả sẽ tốt thôi. Ông ấy đã nói dối.

Viktor đứng ngay trước cửa vào phòng điều trị của bác sĩ Grohlke. Khi muốn mở cánh cửa nặng nề ra, ông không thể xoay tay nắm cửa được. Lúc đầu ông nghĩ rằng căng thẳng của những giờ vừa qua đã cướp đi hết sức lực của ông. Nhưng rồi ông nhận ra cửa đã khóa. Có ai đó đã cài then ở bên trong.

Chuyện gì đang xảy ra ở đây?

Ông quay phắt người lại và có cảm giác như đang nhìn mọi vật xung quanh trong một quyển sách lật trang. Tất cả những gì ông nhìn thấy đều vào đến bộ não của ông với tốc độ chậm đi, trong những tấm ảnh đứt quãng: những tấm ảnh chụp phong cảnh Ireland trên tường của phòng khám, cái cây cao su phủ đầy bụi ở hốc cửa sổ, người phụ nữ bị vẩy nến đang ngồi trên ghế. Larenz lay cửa một lần cuối cùng rồi lê bước qua phòng chờ đến lối đi bên ngoài. Hành lang vẫn còn đầy người. Cứ như bác sĩ Grohlke là người bác sĩ duy nhất trong Berlin.

Viktor bước chậm chạp ra phía trước đến quầy tiếp tân. Một thiếu niên có nhiều vấn đề về mụn trứng cá đến mức (không thể không nhìn thấy được) đang đứng chờ nhận toa thuốc, nhưng Larenz đẩy anh ta sang bên một cách thô lỗ và bắt đầu nói với cô tiếp viên ngay lập tức. Ông biết Maria từ những lần trước. Trước đây nửa giờ, khi ông cùng với Josy bước vào phòng khám thì cô còn chưa có ở đây. Bây giờ thì ông mừng vì người mà cô thay thế rõ ràng là đang nghỉ giải lao hay đang ở một nơi khác. Maria chỉ vừa trên hai mươi tuổi và nhìn trông giống như một nữ thủ môn bóng đá. Nhưng cô ấy cũng có một đứa con gái nhỏ. Cô ấy sẽ giúp ông.

“Tôi rất cần vào gặp con tôi,” ông nói to hơn mình muốn.

“Ô, xin chào, bác sĩ Larenz, rất vui khi gặp lại ông.” Maria nhận ra người bác sĩ tâm lý ngay lập tức. Đã lâu ông không còn đến phòng khám bệnh này, nhưng cô đã nhiều lần nhìn thấy khuôn mặt sắc sảo nổi bật của ông trên truyền hình và trong nhiều tạp chí. Ông là một khách mời được ưa thích trong các chương trình đàm luận. Không chỉ vì diện mạo đẹp và cách nói cởi mở của ông trong lúc giải thích những vấn đề tâm lý phức tạp cho người không chuyên môn. Nhưng hôm nay ông ấy nói thật khó hiểu.

“Tôi phải vào gặp con gái tôi ngay lập tức!”

Chàng thiếu niên bị ông đẩy sang bên cảm nhận theo bản năng rằng người đàn ông này có cái gì đó không ổn, và bước sang bên thêm một bước. Maria cũng cảm thấy bất an và cố giữ nụ cười giả tạo đã luyện tập trước của cô.

“Thật không hiểu bác sĩ Larenz muốn nói gì ạ,” cô nói và hồi hộp sờ vào chân mày màu nâu của mắt phải. Cô xỏ lỗ ở đấy, và cô hay giật vào đấy khi cô hồi hộp. Nhưng sếp của cô, bác sĩ Grohlke, là người bảo thủ, vì thế mà cô phải lấy thanh bạc cắm ở đấy ra khi có bệnh nhân trong phòng khám bệnh.

“Hôm nay Josephine có hẹn khám bệnh à?”

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đảo Trị Liệu Bí Ẩn PDF của tác giả Sebastian Fitzek nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đăng nhập để đọc

Hôm Nay Tôi Thất Tình (Hạ Vũ)
Muốn vượt qua nỗi đau thất tình ư, dễ lắm... Đôi khi vẫn nghĩ, sao cứ phải ôm mãi một bó củi khô khi phía trước là rừng rậm, phải tiếc một gáo nước đã đổ đi khi suối nguồn đang ở phía trước? Thất tình, một điều có thể làm bất kì ai sợ hãi. Tình yêu bỏ rơi, buồn thật đấy! Duyên số đôi khi cũng buồn cười lắm, cho người ta gặp nhau rồi cuối cùng cũng chẳng thể cùng bước đến tận cuối con đường. Hai người hai hướng, chỉ còn con tim đang ngẩn ngơ vì tình. Là do người đánh mất hay vì người chưa từng có. Người tự yêu, tự an ủi trong mối tình vốn đã sớm nhận ra chẳng thể thành đôi. Người làm bộ như không sao cả, thời gian tự trôi rồi mọi thứ sẽ ổn. Nhưng hai chữ thất tình vẫn như giọt buồn tràn ly, ghim chặt thành sự ám ảnh. Tìm mua: Hôm Nay Tôi Thất Tình TiKi Lazada Shopee Người mượn tình cảm để chôn vùi tình cũ, mượn một tấm thân xa lạ để xoa dịu cơn đau, nuôi mộng bóng hình xưa sẽ tàn phai theo năm tháng. Rồi người nhận ra mình vừa vô trách nhiệm với mình, lại đang gieo cả sự bất hạnh cho kẻ khác. Thất tình là thế đó, đủ câu chuyện với nhiều nỗi niềm mông lung. Nhẹ nhàng với những áng văn chương truyền cảm, Hôm nay tôi thất tình cùng Hạ Vũ nói hộ tấm chân tình da diết của biết bao kẻ đang cô đơn. Viết cho những ngày người uống thật say để không còn thương nữa. Người chỉ muốn ôm mặt mà bật khóc để vơi đi cái nhói đau đang quặn thắt trong lòng. Ngày qua ngày trôi đều như thế, kẻ đi rồi có biết được đâu. Hôm nay tôi thất tình, là cuốn nhật kí ghi lại những dấu ấn của tình yêu tuổi trẻ. Nơi cất lại những bức họa buồn được người tô vẽ trong vội vàng. Người muốn vượt qua nỗi buồn hãy cứ bình tĩnh, Xa người đó rồi, nhất định sẽ gặp được một kẻ tốt hơn. Ông trời sắp đặt cả rồi, không cần gấp. Người hãy như Hạ Vũ, cứ im lặng, đi xem phim, đi shopping, đi ăn, đi chơi với bạn bè, chăm chỉ lên lớp, chăm chỉ đi làm... Từng bị tổn thương một lần rồi, đừng dùng những hành vi ngây thơ trẻ con làm tổn thương chính mình để trả thù hay trút hết cảm xúc. Có thù hận nặng nề tới mấy kẻ đã bỏ buông cũng chẳng quay lại. Đó vượt qua thất tình không khó phải không? Hôm nay tôi thất tình, thở dài một cái, thả cảm xúc vào khoảng không, nhìn đời nhất có thể và người có thể thanh thản, dũng cảm đi tiếp đươc rồi.*** Có những cuộc trò chuyện, ta luôn phải khơi gợi, bắt đầu trước. Tìm đủ mọi chủ đề để nói, cho tới cả những lời độc thoại, những câu hỏi vụn vặt. Bởi bản thân biết, chỉ cần ta im lặng, bên kia cũng sẽ im lặng. Thậm chí im lặng ngay cả khi chưa đáp lại ta câu nào. Có những nơi rõ ràng rất buồn, rất nhiều những xót xa và tủi thân, nhưng ta vẫn cứ ở lại. Bởi vì ở nơi đó có một người. Bởi vì ta biết, nếu ta đi, chắc chắn người cũng sẽ không đưa tay níu lại đâu. Chuyện của tôi và người là như thế đấy! Chúng tôi đã từng trò chuyện với nhau rất nhiều. Đã từng kể nhau nghe những chuyện trên trời dưới đất, cho đến những gì rất gần gũi xung quanh cuộc sống mình, cho đến cả những chuyện chưa từng kể với ai. Chúng tôi từng biết rất rõ mỗi ngày của nhau, thậm chú ngày mai của nhau sẽ đi đâu, làm gì. Chỉ cần rảnh ra là tìm đến nhau. Ra ngoài nói nhau biết, về đến nhà rồi liền cho nhau hay. Chúng tôi đã từng xem việc nhắn nhau mỗi khi thức dậy và chúc nhau có giấc ngủ ngon mỗi khi đêm về là một thói quen. Hơn nữa nếu thiếu vắng sẽ thấy không quen, thấy rất thiếu. Có lần người ngủ quên mất, tôi thấy hụt hẫng vô cùng, thấy nao cả lòng, khó khắn lắm mới ru mình vào giấc ngủ. Thế rồi một ngày, chúng tôi lặng im. Nói đúng hơn là chính người lặng im, mà tôi cũng không bắt lời nữa. Cứ thế mà thành nỗi lặng im, dài thật dài. Lặng im với một người mình từng rất thân thiết, gần gũi sẽ thấy rất buồn. Khung trò chuyện trơ trọi dòng tin nhắn xưa cũ, chẳng ai nói thêm lời nào. Giờ đây người đi đâu, làm gì, hiện tại đang thế nào, không thể biết được nữa. Ví như lúc này bình thường người phải đang ở ngoài rồi, vậy mà chẳng hiểu sao nay lại thấy trên mạng, cũng chẳng biết tại sao. Ví như một hôm khác người thức khuya thật khuya, hay có những sáng thấy người dậy từ rất sớm, cũng không thể biết vì sao, vì sao nữa. Cảm giác thế nào khi phải đấu tranh với nỗi nhớ dành cho một người? Không được nói chuyện. Không được quan tâm. Không được liên lạc. Từng có những khoảnh khắc cảm thấy bản thân sắp thua cuộc đến nơi. Nhưng cuối cùng vì nỗi sợ hãi khiến cho mình chẳng dám. Chẳng dám làm mọi chuyện thêm tồi tệ thêm. Tổn thương, đau buồn đang gánh càng thêm lớn. Thế nên, chỉ có thể như thế thôi, chỉ biết cùng người im lặng. Có những ngày cảm thấy mọi thứ dường như đã đạt đến mức cực đại, thật lòng muốn gõ vào khung trò chuyện ấy ba chữ: "Rất nhớ người" nhưng cuối cùng cũng chỉ dám đưa chuột bấm vào rồi lại thôi, thoả chút nỗi nhớ.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Hạ Vũ":Anh Chính Là Thanh Xuân Của EmAnh Hùng Khó Qua Ải Mỹ NhânHôm Nay Tôi Thất TìnhYêu Sao Để Không ĐauĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hôm Nay Tôi Thất Tình PDF của tác giả Hạ Vũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hôm Nay Tôi Thất Tình (Hạ Vũ)
Muốn vượt qua nỗi đau thất tình ư, dễ lắm... Đôi khi vẫn nghĩ, sao cứ phải ôm mãi một bó củi khô khi phía trước là rừng rậm, phải tiếc một gáo nước đã đổ đi khi suối nguồn đang ở phía trước? Thất tình, một điều có thể làm bất kì ai sợ hãi. Tình yêu bỏ rơi, buồn thật đấy! Duyên số đôi khi cũng buồn cười lắm, cho người ta gặp nhau rồi cuối cùng cũng chẳng thể cùng bước đến tận cuối con đường. Hai người hai hướng, chỉ còn con tim đang ngẩn ngơ vì tình. Là do người đánh mất hay vì người chưa từng có. Người tự yêu, tự an ủi trong mối tình vốn đã sớm nhận ra chẳng thể thành đôi. Người làm bộ như không sao cả, thời gian tự trôi rồi mọi thứ sẽ ổn. Nhưng hai chữ thất tình vẫn như giọt buồn tràn ly, ghim chặt thành sự ám ảnh. Tìm mua: Hôm Nay Tôi Thất Tình TiKi Lazada Shopee Người mượn tình cảm để chôn vùi tình cũ, mượn một tấm thân xa lạ để xoa dịu cơn đau, nuôi mộng bóng hình xưa sẽ tàn phai theo năm tháng. Rồi người nhận ra mình vừa vô trách nhiệm với mình, lại đang gieo cả sự bất hạnh cho kẻ khác. Thất tình là thế đó, đủ câu chuyện với nhiều nỗi niềm mông lung. Nhẹ nhàng với những áng văn chương truyền cảm, Hôm nay tôi thất tình cùng Hạ Vũ nói hộ tấm chân tình da diết của biết bao kẻ đang cô đơn. Viết cho những ngày người uống thật say để không còn thương nữa. Người chỉ muốn ôm mặt mà bật khóc để vơi đi cái nhói đau đang quặn thắt trong lòng. Ngày qua ngày trôi đều như thế, kẻ đi rồi có biết được đâu. Hôm nay tôi thất tình, là cuốn nhật kí ghi lại những dấu ấn của tình yêu tuổi trẻ. Nơi cất lại những bức họa buồn được người tô vẽ trong vội vàng. Người muốn vượt qua nỗi buồn hãy cứ bình tĩnh, Xa người đó rồi, nhất định sẽ gặp được một kẻ tốt hơn. Ông trời sắp đặt cả rồi, không cần gấp. Người hãy như Hạ Vũ, cứ im lặng, đi xem phim, đi shopping, đi ăn, đi chơi với bạn bè, chăm chỉ lên lớp, chăm chỉ đi làm... Từng bị tổn thương một lần rồi, đừng dùng những hành vi ngây thơ trẻ con làm tổn thương chính mình để trả thù hay trút hết cảm xúc. Có thù hận nặng nề tới mấy kẻ đã bỏ buông cũng chẳng quay lại. Đó vượt qua thất tình không khó phải không? Hôm nay tôi thất tình, thở dài một cái, thả cảm xúc vào khoảng không, nhìn đời nhất có thể và người có thể thanh thản, dũng cảm đi tiếp đươc rồi.*** Có những cuộc trò chuyện, ta luôn phải khơi gợi, bắt đầu trước. Tìm đủ mọi chủ đề để nói, cho tới cả những lời độc thoại, những câu hỏi vụn vặt. Bởi bản thân biết, chỉ cần ta im lặng, bên kia cũng sẽ im lặng. Thậm chí im lặng ngay cả khi chưa đáp lại ta câu nào. Có những nơi rõ ràng rất buồn, rất nhiều những xót xa và tủi thân, nhưng ta vẫn cứ ở lại. Bởi vì ở nơi đó có một người. Bởi vì ta biết, nếu ta đi, chắc chắn người cũng sẽ không đưa tay níu lại đâu. Chuyện của tôi và người là như thế đấy! Chúng tôi đã từng trò chuyện với nhau rất nhiều. Đã từng kể nhau nghe những chuyện trên trời dưới đất, cho đến những gì rất gần gũi xung quanh cuộc sống mình, cho đến cả những chuyện chưa từng kể với ai. Chúng tôi từng biết rất rõ mỗi ngày của nhau, thậm chú ngày mai của nhau sẽ đi đâu, làm gì. Chỉ cần rảnh ra là tìm đến nhau. Ra ngoài nói nhau biết, về đến nhà rồi liền cho nhau hay. Chúng tôi đã từng xem việc nhắn nhau mỗi khi thức dậy và chúc nhau có giấc ngủ ngon mỗi khi đêm về là một thói quen. Hơn nữa nếu thiếu vắng sẽ thấy không quen, thấy rất thiếu. Có lần người ngủ quên mất, tôi thấy hụt hẫng vô cùng, thấy nao cả lòng, khó khắn lắm mới ru mình vào giấc ngủ. Thế rồi một ngày, chúng tôi lặng im. Nói đúng hơn là chính người lặng im, mà tôi cũng không bắt lời nữa. Cứ thế mà thành nỗi lặng im, dài thật dài. Lặng im với một người mình từng rất thân thiết, gần gũi sẽ thấy rất buồn. Khung trò chuyện trơ trọi dòng tin nhắn xưa cũ, chẳng ai nói thêm lời nào. Giờ đây người đi đâu, làm gì, hiện tại đang thế nào, không thể biết được nữa. Ví như lúc này bình thường người phải đang ở ngoài rồi, vậy mà chẳng hiểu sao nay lại thấy trên mạng, cũng chẳng biết tại sao. Ví như một hôm khác người thức khuya thật khuya, hay có những sáng thấy người dậy từ rất sớm, cũng không thể biết vì sao, vì sao nữa. Cảm giác thế nào khi phải đấu tranh với nỗi nhớ dành cho một người? Không được nói chuyện. Không được quan tâm. Không được liên lạc. Từng có những khoảnh khắc cảm thấy bản thân sắp thua cuộc đến nơi. Nhưng cuối cùng vì nỗi sợ hãi khiến cho mình chẳng dám. Chẳng dám làm mọi chuyện thêm tồi tệ thêm. Tổn thương, đau buồn đang gánh càng thêm lớn. Thế nên, chỉ có thể như thế thôi, chỉ biết cùng người im lặng. Có những ngày cảm thấy mọi thứ dường như đã đạt đến mức cực đại, thật lòng muốn gõ vào khung trò chuyện ấy ba chữ: "Rất nhớ người" nhưng cuối cùng cũng chỉ dám đưa chuột bấm vào rồi lại thôi, thoả chút nỗi nhớ.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Hạ Vũ":Anh Chính Là Thanh Xuân Của EmAnh Hùng Khó Qua Ải Mỹ NhânHôm Nay Tôi Thất TìnhYêu Sao Để Không ĐauĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hôm Nay Tôi Thất Tình PDF của tác giả Hạ Vũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hôm Nay Người Ta Nói -. Chia Tay (Iris Cao)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hôm Nay Người Ta Nói -. Chia Tay PDF của tác giả Iris Cao nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hokkaido Mê Trận Án (Soji Shimada)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hokkaido Mê Trận Án PDF của tác giả Soji Shimada nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Fatal error: Uncaught Error: Call to a member function queryFirstRow() on null in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/view/congdong/layout/footer.php:6 Stack trace: #0 /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/index_congdong.php(98): require_once() #1 /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/index.php(8): require_once('/home/admin/dom...') #2 {main} thrown in /home/admin/domains/thuviennhatruong.edu.vn/public_html/view/congdong/layout/footer.php on line 6